Chương trước
Chương sau
Đây là lần đầu tiên Chu Bình Thăng nhìn thấy Tô Vũ trong bí cảnh, ánh mắt hắn bất thiện, nhưng vẫn quyết định không mở miệng nói tiếng nào.
Giờ phút này, trước mắt mọi người xuất hiện một ngọn núi, hình như nó do ý chí lực hình thành!
Vài vị Đằng Không không chần chừ, trực tiếp chui vào bên trong, Tô Vũ cũng đi theo.
Mới vừa chui vào, ánh mắt Tô Vũ sáng lên một chút, một thanh tiểu đao hiện ra, trong ngọn núi sương mù mênh mông xuất hiện một con đường.
“Quả nhiên là sư tổ làm!”
Tô Vũ vui vẻ đi theo tiểu đao tiến thẳng vào trong, hắn nhanh chóng tách khỏi những người khác.
Hắn mặc kệ, chờ tiểu đao dừng lại, Tô Vũ nhìn bốn phía, cực kì vui mừng, bốn phía giống như bị ý chí lực nồng đậm trực tiếp ngăn chặn, người ngoài không vào được.
Sư tổ thật lợi hại!
Như vậy, dù những người khác nhìn thấy trong đây có ý chí lực cường đại thì cũng chỉ có thể ở bên ngoài.
Mà lão tử lại vào được!
Tô Vũ vui mừng, không hề do dự, 71 cái Thần Khiếu toàn lực bùng nổ, trong nháy mắt đã rút ra vô số ý chí lực!
......
Cùng lúc đó.
Hồng Đàm đang đáng thương cho đồ tôn chính mình, ngay sau đó trong lòng ông chấn động!
Má!
Có phải nhầm người không?
Má nó!
Ai vậy?
Sao hút nhanh như vậy?
Đừng đùa, đây không phải hành vi của kẻ ông hoài nghi là tên Chu Bình Thăng kia sao?
Phương thức không sai biệt chút nào!
Nhưng… ông dùng Nhật Nguyệt chỉ huy điều động thần văn của Nhất Đại phủ trưởng, khu vực nhỏ kia là địa bàn của đa thần văn nhất hệ chúng ta mà!
Dù sao đây cũng là bí cảnh Nhất Đại phủ trưởng lưu lại, đa thần văn nhất hệ vẫn nắm giữ mấy phần.
Ông xác định chỉ có người của đa thần văn nhất hệ mới có thể đi vào.
Chu Bình Thăng là gián điệp của đa thần văn nhất hệ ư?
Hay là… thật ra mọi người đã hiểu lầm, chuyện tốt lúc trước vẫn luôn là Tô Vũ gây ra?
Hồng Đàm chấn động, rốt cuộc là như thế nào?
Là Tô Vũ sao?
Ông dùng thực lực cường đại che lấp hết thảy, thậm chí không cho Chu Minh Nhân cơ hội nhìn trộm, cố giả bộ trấn định!
Không sao!
Việc nhỏ!
Dù là Tô Vũ… Có sư tổ ở đây, đừng sợ!
Lão tử bảo kê cho ngươi!
Hồng Đàm vừa dùng thực lực cường đại trấn áp hết thảy, vừa phun tào trong lòng, là Tô Vũ sao?
Là ngươi ư?
Có phải ngươi hút hơi nhanh quá rồi không?
Ta cảm giác như Lăng Vân đang hấp thu ấy!
Từng trận từng trận!
Liên tiếp không ngừng!
Cách mỗi mười mấy phút, Hồng Đàm lại chấn động một lần, trong lòng đã muốn mắng người, là Tô Vũ sao?
Hắn hút quá nhanh!
Ngươi hút nhiều như vậy mà không sợ thức hải phát nổ à?
......
Mà lúc này Tô Vũ rất cao hứng.
Sư tổ thật tốt!
Vậy mà làm cho mình một nơi để mình hút thoải mái, thật sảng khoái!
Hiện tại, hắn không sợ người khác phát hiện, nên dùng hết khả năng để hấp thu.
Một bộ phận ý chí lực dùng không hết, bị thừa khi mở ra Thần Khiếu, hắn không lãng phí, hắn điên cuồng dùng cây búa gõ vào biển ý chí, áp súc ý chí lực, gõ Thần Khiếu, tinh lọc ý chí lực.
Dù sao ý chí lực cũng dùng mãi không hết, sợ cái gì, cứ thoải mái hấp thu là được!
Một giờ sau, ầm vang một tiếng, thần khiếu cuối cùng của bộ công pháp thứ hai được mở ra!
Độ khó khi mở ra thần khiếu cuối cùng hơi cao.
Tô Vũ không quan tâm, hắn tiếp tục điên cuồng hấp thu, mở ra bộ công pháp thứ ba.
Mà lúc này đây, tốc độ của hắn lại nhanh hơn.
72 cái Thần Khiếu toàn lực cung cấp ý chí lực, tốc độ Thần Khiếu mở ra càng nhanh hơn, ý chí lực vô hạn, không đến nửa giờ, Thần Khiếu thứ 73 mở ra.
74, 75……
Một đám Thần Khiếu bị mở ra, Tô Vũ vẫn luôn hấp thu.
Mà giờ khắc này, Hồng Đàm đã chết lặng!
Ông cảm thấy mình không chống đỡ nổi một ngày!
Má nó!
Ta gần đến Nhật Nguyệt rồi, còn là đa thần văn nhất hệ, cường đại hơn Chu Minh Nhân không ít, vậy mà ta còn cảm thấy mình không cố được một ngày.
Tên điên nào đang cuồng hút kia rốt cuộc có phải Tô Vũ hay không?
Toàn bộ bí cảnh có ít nhất 50% ý chí lực được cung ứng cho Tô Vũ.
Lần này Đơn thần văn nhất hệ hao phí rất lớn để mở ra bí cảnh, nếu là Tô Vũ, vậy thì hắn sắp cạo hết lông người ta rồi!
“Chắc không phải đâu?”
Giờ khắc này, Hồng Đàm không hiểu có phải mình đang chờ mong người kia là Tô Vũ hay không.
Hắn càng hút càng nhiều!
Lúc trước còn có thể so với Lăng Vân lục thất trọng, hiện tại đã sánh bằng tốc độ hấp thu của Lăng Vân bát trọng.
Nếu tiếp tục như vậy, chẳng lẽ còn có thể so với Sơn Hải ư?
Bí cảnh này không duy trì được cho Sơn Hải!
“Má, sẽ không bị hút đến hỏng mất chứ?”
Hồng Đàm hơi chột dạ!
Bên trong còn có không ít người đây, tiểu tử, ngươi đừng tăng tốc nữa, không thì ngươi sẽ làm hỏng bí cảnh này mất, những người khác sẽ giết ngươi!
Ông lo lắng, nếu bí cảnh hỏng thật, ông có nên lập tức kéo Tô Vũ chạy trốn hay không.
Ông cảm thấy thật đáng sợ!
Ta chắn, ta lại chắn! Không cho các ngươi nhìn, không cho các ngươi cảm ứng, ta rất bình tĩnh!
Không phải là Tô Vũ hút, chắc chắn không phải, là Chu Bình Thăng đang quấy rối, không sai, chính là hắn!
……
Lúc này, mấy người Chu Bình Thăng cũng không chú ý tới chuyện này.
Bởi vì phần lớn ý chí lực đều bị tụ tập tới bên này, hiện giờ mấy người đều tu luyện bên ngoài.
Chu Bình Thăng nhìn thoáng qua Hồ Văn Thăng cách đó không xa, cười lạnh trong lòng!
Quả nhiên!
Lúc không quản gia hỏa này, khắp nơi xảy ra chuyện, hiện tại y ở đây, chẳng có gì xảy ra cả.
Không còn tiếng kinh hô!
Không còn tiếng thét chói tai!
Cũng không cảm giác được nơi nào bị hút sạch ý chí lực!
Hồ Văn Thăng…… Hừ!
......
Ta hút!
Ta tiếp tục hút!
Ta điên cuồng hút!
Giờ này khắc này, Tô Vũ mặc kệ sư tổ chịu áp lực lớn thế nào, đùa à, sư tổ là cảnh giới gì?
Có khả năng đã là cường giả Nhật Nguyệt!
Ta hút có chút ý chí lực thôi, lại không phải tài nguyên của sư tổ hay đa thần văn nhất hệ, cũng không ảnh hưởng gì đến sư tổ, Tô Vũ tự nhiên là không quan tâm quá nhiều.
Ý chí lực bão hòa rồi sao?
Bị tản ra ngoài ư?
Quá nhiều ư?
Đừng lo!
Ta dùng chùy nhỏ đập đập đập!
Áp súc!
Tinh lọc!
Không cần rác rưởi, ta muốn ý chí lực phải thật thuần tịnh.
Toàn bộ 80 cái Thần Khiếu bão hòa rồi?
Không đập được nữa?
Không sao!
Ta có thể khai thần khiếu tiếp, khai nhiều Thần Khiếu, đến 180 cái cũng được.
Tốc độ hấp thu của chừng 80 cái Thần Khiếu đã nhanh kinh người.
Lăng Vân cửu trọng bình thường cũng chỉ thông suốt 72 cái.
Đương nhiên, ý chí lực của Tô Vũ yếu hơn một chút, trên thực tế tốc độ hấp thu vẫn kém Lăng Vân cửu trọng chân chính, nhưng 80 cái Thần Khiếu không chậm hơn đám Lăng Vân thất bát trọng bao nhiêu.
Hắn tiếp tục hút!
5 tiếng đồng hồ, 6 tiếng đồng hồ……
Hắn cứ hấp thu như vậy chừng 12 tiếng đồng hồ!
Mà trong 12 giờ này, Tô Vũ hấp thu không gián đoạn, điên cuồng hấp thu 12 tiếng.
Hắn không biết lúc này những tài nguyên cung ứng bên ngoài đã tiêu hao hầu như không còn.
Tiêu hao quá nhanh!
Mà trong 12 tiếng đồng hồ, Tô Vũ đã thông suốt 100 cái thần khiếu!
12 tiếng đồng hồ, từ 71 cái đến 100 cái, hắn khai ước chừng 29 cái Thần Khiếu!
Nhanh hơn trước nhiều!
Giờ này khắc này, hàng rào ý chí lực đã bạc nhược đi rất nhiều.
Mà ý chí lực của Tô Vũ cũng không nén nổi nữa, nó đã tăng lên tới 90%, giờ chùy nhỏ có đập thế nào thì cũng bất động.
Hiện ý chí lực của hắn rất rắn chắc!
Nếu đập nữa sẽ có khi sẽ cụ hiện, hóa thành thực thể!
Nhưng muốn vậy cần phải ý chí lực cụ hiện mới được!
Lúc này, Tô Vũ chưa hoàn thành cụ hiện, ý chí lực không thể xuất hiện bên ngoài biển ý chí, nếu tiếp tục có khả năng nó sẽ bị đập thành thể rắn.
......
Tô Vũ điên cuồng nện.
Giờ phút này Hồng Đàm bên ngoài đã muốn chết luôn rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.