Chương trước
Chương sau
Tô Vũ mặc kệ chuyện bên ngoài.
Hắn thấy hoa mắt, sau đó hắn đã xuất hiện ở một vùng đất mới.
Cách đó không xa, Hạ Thiền nghiêng đầu nhíu mày nhìn hắn.
Hai người bị truyền tống cùng nhau, dù sao cũng là đồng thời tiến vào.
Tô Vũ tươi cười, vẻ mặt hàm hậu.
Giờ phút này, ý chí lực trong bí cảnh khá dày, nhưng không quá nồng đậm, bởi vì người bên ngoài còn chưa truyền vào toàn bộ, thức hải bí cảnh còn chưa chân chính mở ra.
Đống ý chí lực xung quanh chỉ là được tích lũy ngày qua ngày bình thường mà thôi.
Tô Vũ không quan tâm đến Hạ Thiền, hắn nhìn khắp nơi, nơi này không nhỏ, nhìn không thấy điểm cuối!
Trong tầm nhìn không thấy hành tung những người khác, cũng không biết bí cảnh này lớn đến mức nào, nguyên khí bí cảnh đã không nhỏ, Tô Vũ tiến vào nhiều lần, hiện tại cũng mới chỉ loay hoay ở khu vực Thiên Quân, Vạn Thạch.
Nhìn một lúc, Tô Vũ xoay người liền chạy.
Hạ Thiền khẽ nhíu mày, hỏi với theo: “Ngươi sợ bị Chu Bình Thăng nhằm vào nên mới cố ý tiến vào cùng ta, vì sao hiện giờ lại rời đi?”
“Ta đến nơi khác nhìn xem, tránh làm phiền Hạ đồng học tu luyện!”
Tô Vũ tỏ vẻ hàm hậu, xoay người đáp một câu, cất bước liền chạy!
Ta vào cùng ngươi chỉ để đánh lạc hướng mà thôi.
Giờ ta tự tìm một chỗ trốn để tu luyện đây!
Hắn quay đầu lại hô: “Hạ đồng học sẽ không bán đứng ta chứ? Hổ Vưu huynh là huynh đệ, là người một nhà của ta đó!”
Hạ Thiền hừ nhẹ một tiếng, lười để ý!
Tô Vũ cười cười, nhanh chóng biến mất trước mắt nàng.
......
Đến khi cảm thấy Hạ Thiền không nhìn thấy mình nữa, Tô Vũ vội vàng thay đổi phương hướng, chạy xéo đi, sau đó quẹo vài lần, cẩn thận tránh mọi người, luôn chú ý quan sát tứ phương.
Trong đầu hắn vẫn luôn dùng cảm ứng ngọc cảm ứng khắp nơi, xem có người giám sát hắn hay không.
Cùng lúc đó, một khối truyền âm phù xuất hiện trong tay hắn, “Trương huynh, giúp ta một chút được không?”
“Làm gì?”
“Ngươi ở đâu, ta đi tìm ngươi, ta trốn phía sau ngươi tu luyện, tính điểm hỗ trợ đi, 500 điểm hỗ trợ được không? Có thể đổi phương thức mở ra 5 Thần Khiếu!”
“…”
Lời này vừa dứt, Trương Hào nhanh chóng đáp: “Được!”
Tô Vũ nhẹ nhàng thở ra!
Người của hội hỗ trợ đúng là đáng tin.
Trương Hào lại là thiên tài Thần Phù hệ, dù là Chu Bình Thăng thì cũng không dám tùy tiện tra xét y để tránh gây hiểu lầm.
Còn đám người Hạ Hổ Vưu thì thôi bỏ đi, mình mà đi tìm bọn họ, Chu Bình Thăng hiển nhiên sẽ đoán được.
Có lẽ hắn đang nhìn bọn họ chằm chằm không chừng.
Còn Trương Hào, tên kia không biết mình và Trương Hào cũng có quan hệ.
......
Năm sáu phút sau, Tô Vũ chạm mặt Trương Hào.
Trong bí cảnh này không có ngăn cản gì quá lớn, mặt đất là vật thể phiêu phiêu như đám mây, căn bản vô pháp che giấu hành tung, không thể đào hầm ngầm chui vào.
Nhưng trong bí cảnh có mấy đỉnh núi nhỏ.
Hai người dùng nó để phân rõ vị trí rồi hẹn gặp nhau.
Lúc này, trong bí cảnh, ý chí lực ngày càng nồng đậm! Hơn nữa còn thực tinh thuần!
Tô Vũ gặp Trương Hào, nhìn thoáng qua cảm ứng ngọc lần nữa, may mà nó không đổi sắc, có vẻ không ai chú ý tới bên này.
“Trương huynh!”
Tô Vũ chắp tay, không nói lời vô nghĩa, nhanh chóng ném một khối ngọc phù cho y, “Phương thức mở 5 Thần Khiếu, Trương huynh có thể nhân cơ hội lần này thử mở ra!”
“Đa tạ!”
Trương Hào đầy mặt tươi cười!
Vận khí của y không tồi!
Việc nhỏ mà thôi, vậy mà có thể đổi lấy phương thức mở 5 Thần Khiếu, y cực kỳ vừa lòng.
Tô Vũ nhìn thoáng qua đỉnh núi nhỏ phía sau, nhanh chóng nói: “Trương huynh, đợi lát nữa ta tránh dưới trường bào của ngươi tu luyện, Trương huynh chiếm đỉnh núi nhỏ này đi, chỉ sợ phải làm ác nhân một hồi!”
“Tô huynh nói đùa rồi!”
Trương Hào cười bảo: “Nơi đây lớn như vậy, mấy chục người mà thôi, ai cũng có chỗ tu luyện, nếu có kẻ thật sự muốn gây chuyện với ta, ta cũng không dễ chọc! Nhưng mà ủy khuất Tô huynh, ngươi thật sự muốn tránh dưới áo bào sao?”
“Chịu thôi, tên kia cố ý nhằm vào ta, sau khi vào đây, hắn chắc chắn sẽ tìm ta!”
Tô Vũ vừa nói, vừa cùng Trương Hào đi lên đỉnh núi nhỏ.
Giờ phút này trường bào Văn Minh sư đã phát huy tối đa tác dụng.
Trương Hào khoanh chân ngồi xuống, trường bào tán loạn bốn phía.
Tô Vũ trực tiếp chui vào trong đó, tránh sau y, đầu dán lên lưng y…
Trương Hào hơi ngại ngùng, Tô Vũ lại không có cảm giác gì, hắn chỉ thấp giọng dặn dò: “Trương huynh, đợi lát nữa ta sẽ lôi kéo rất nhiều ý chí lực lại đây, Trương huynh đừng để ý vấn đề nhỏ ấy, khai Thần Khiếu mới là chính đạo!”
Trương Hào khẽ động lòng, cũng đúng, chắc chắn Tô Vũ đã mở ra không ít Thần Khiếu, nếu không hấp thu toàn bộ, lưu lại một chút cho y, vậy cũng là trợ giúp y tu luyện.
“Ta hiểu, yên tâm đi, Lăng Vân cũng không dám tùy tiện tra xét ta!”
Dứt lời, khí huyết Trương Hào quay cuồng, ý chí lực bùng nổ, hình thành một trụ mây nho nhỏ!
Đây là biểu thị cho người khác biết nơi đây đã có người, địa bàn bị bá chiếm.
Ai dám tới quấy rối chính là muốn đánh nhau với y.
Tô Vũ không nói nhiều, hắn nhanh chóng mở ra Thần Khiếu, đại lượng ý chí lực từ bốn phía bị lôi kéo đến trong nháy mắt!
Trương Hào chấn động, rốt cuộc Tô Vũ đã mở ra bao nhiêu Thần Khiếu?
Y không dám chậm trễ, lập tức bắt đầu tu luyện, thấp giọng nói: “Ngươi nhanh lên, hấp dẫn nhiều thêm một ít, đợi lát nữa nếu có người phát hiện dị thường thì cũng chỉ cho rằng nơi đây vốn có ý chí lực nồng đậm hơn địa phương khác!”
“Được!”
Tô Vũ không nói nhiều, 44 Thần Khiếu nháy mắt mở ra, đại lượng ý chí lực bị hắn hấp dẫn lại đây.
44 Thần Khiếu tham lam hấp thu hết thảy.
Tô Vũ cũng không hấp thu toàn bộ, để lại cho Trương Hào một chút.
Giờ phút này, Trương Hào còn đang tập trung mở ra Thần Khiếu đầu tiên, đây là lần trước Tô Vũ đưa y, lần này lại tặng thêm 5 cái, nếu lần này thuận lợi, y tự tin mình có thể mở được 6 Thần Khiếu.
Trong lúc đó, ý chí lực quanh đây ngày càng nồng đậm!
Qua khoảng vài phút, Tô Vũ bỗng nhiên dùng tay chọc vào lưng Trương Hào.
Trong lòng Trương Hào động một cái, nhanh chóng quát: “Nơi này đã có người! Bí cảnh rất lớn, đừng quấy nhiễu ta tu luyện, ta là Trương Hào Thần Phù hệ, đừng ngu ngốc gây sự kết thành tử thù!”
Lời vừa dứt, nơi xa, một thân ảnh đã tới gần.
Hồ Văn Thăng đạp không mà đi, khẽ nhíu mày.
Y cảm thấy ý chí lực bên này rất nồng đậm nên muốn đến đây tu luyện, không ngờ đã bị người bá chiếm.
Trương Hào, tân sinh ư?
Hồ Văn Thăng còn đang tự hỏi, Trương Hào đã mặt không đổi sắc, quát: “Hồ trợ giáo, ta phát hiện nơi này trước, chẳng lẽ Hồ trợ giáo muốn cướp đoạt của ta?”
Hồ Văn Thăng nhíu mày, không nhiều lời, quay đầu liền đi.
Đoạt nơi học viên bá chiếm không chỉ không ổn, Trương Hào còn có sư phụ là Các lão, có gia gia là Lăng Vân cửu trọng, y không dễ chọc.
Chờ Hồ Văn Thăng đi rồi, Trương Hào mới nhẹ nhàng thở ra.
Trong lòng y không khỏi thất kinh!
Tô Vũ làm cách nào mà phát hiện ra tung tích của Hồ Văn Thăng trước cả khi bóng dáng đối phương xuất hiện?
Là thần văn, hay là thứ khác?
Y mặc kệ, giờ phút này việc quan trọng hàng đầu là nhanh chóng hấp thu ý chí lực, ý chí lực quá nồng đậm, gần như là trong chớp mắt, Thần Khiếu có dấu hiệu nới lỏng lúc nãy đã hoàn toàn mở ra!
Ầm!
Trong óc nổ vang như lần đầu Tô Vũ khai Thần Khiếu, lúc bấy giờ, Trương Hào cũng có cảm giác linh hồn xuất khiếu.
Ngay sau đó, y khôi phục lại trạng thái bình thường, trong lòng đại hỉ!
Thật sự mở ra rồi!
Thành công rồi!
Trước khi thành công, y còn thấy hơi lo lắng, sợ rằng phương pháp này không phải là thật, chưa chắc đã có thể mở ra thần khiếu, giờ phút này y tin tưởng không còn nghi ngờ.
Hai người đều nhanh chóng hấp thu ý chí lực, ý chí lực khổng lồ cuồn cuộn lao tới chỗ bọn họ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.