Lại đi vài bước, bỗng nhiên Hồng Đàm cất lời: "Sư phụ biết ngươi có khúc mắc, thế nhưng một mực giam mình ở Lăng Vân thì hữu dụng sao?"
Trần Vĩnh không nói gì.
"Ngươi có nội tình quá thâm hậu, cường độ thân thể lại không đủ, một khi tấn cấp, ta sợ thân thể ngươi sẽ nổ tung, đến lúc đó, ngươi đi theo con đường Văn Minh sư Vô địch không thành công, nhục thân Vô địch lại cơ hồ không có hy vọng!"
"Lão sư, khoảng cách đó với ta quá xa."
"Xa?"
Hồng Đàm truyền âm quát lớn: "Xa cái gì mà xa! Nhận ngươi đó là bởi vì ngươi có thiên phú kinh người, ta thậm chí cảm thấy ngươi là sư huynh thứ hai, so với ta còn mạnh hơn. Ngươi tiến vào học phủ 40 năm, đột phá đến Lăng Vân đều đã mấy thập niên, nếu không phải một mực kìm lại thì đã sớm đến Sơn Hải bát cửu trọng!"
"Chờ một chút đi!" Trần Vĩnh nói khẽ: "Hiện tại còn không phải lúc!"
Nói xong, Trần Vĩnh thầm truyền âm: "Sư phụ, năm đó những kẻ ra tay kia trong mấy năm nay ta đã xử lý không ít, còn có mấy người chưa hiện thân, ngày đó kẻ chủ mưu phục kích ta tuyệt đối là Sơn Hải cảnh! Qua nhiều năm như thế, có lẽ đã Nhật Nguyệt, dù cho không tới Nhật Nguyệt, hẳn là cũng sắp sửa."
"Ta có thể giúp ngươi..."
"Không cần, hắn biết ta đang chờ hắn hiện thân, cho nên những năm gần đây, sư phụ ở đây, hắn mới một mực không xuất hiện, mấy tháng trước ngài đi Chư Thiên chiến trường, đáng tiếc... ngài lại trở về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817145/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.