"Tô sư đệ!"
"Sư đệ, vài ngày không thấy, bế quan à?"
"..."
Trên đường đi, Tô Vũ gặp một vài đồng học, không ít người lên tiếng ân cần thăm hỏi.
Tô Vũ cười đáp lại từng người.
Truyền âm phù trên người hắn chấn động một cái, Tô Vũ cũng không lấy ra xem mà tiếp tục đi về hướng trung tâm nghiên cứu.
Đi vài bước, đằng trước lại xuất hiện một người, gã cười hỏi: "Tô Vũ, mấy ngày không lên lớp sao cũng không thấy ngươi xin nghỉ?"
Tô Vũ híp mắt, vui vẻ trả lời: "Lưu lão sư, ngài thật là nhàn hạ! Sao ở đâu cũng đều có thể gặp được ngài vậy?"
Lưu Hồng phe phẩy cái quạt trong tay, "Không nhàn, gần đây ta bận việc lắm! Tranh tài đoạt danh ngạch còn cần ta tới chủ trì, quá bận rộn, cũng là vừa vặn gặp Tô đồng học thôi. Tô Vũ, ngươi muốn ghi danh sao? Báo danh thì trực tiếp nói với ta, ta báo cho ngươi, miễn cho ngươi lại phải đi một chuyến nữa."
"Không làm phiền lão sư, tự ta đi báo danh là được!"
Tô Vũ cười đáp lại, cũng không nói thêm gì nữa.
Lưu Hồng cười khẽ, nhỏ giọng bảo: "Sớm tấn cấp Đằng Không đi, Đằng Không mới thật sự là khởi đầu, ở lại mãi dưỡng tính không chán sao?"
"Yên tâm, sẽ sớm thôi!" Tô Vũ thản nhiên đáp.
"Vậy thì tốt, đúng rồi, cháu trai của Đan Thiên Hạo đã đuổi đến Đại Hạ phủ rồi, lão sư của ngươi đã phế đi, thật là đáng tiếc. Tên kia đến Đại Hạ phủ cũng không biết có thể khiêu chiến ta hay không, ta thực sự lo lắng a.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817087/chuong-635.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.