Tô Vũ đi theo Hạ Hổ Vưu, lấy số tinh huyết kia trở về.
200 giọt tinh huyết Phá Sơn ngưu Vạn Thạch hậu kỳ giá trị 4000 điểm công huân, mặt khác Ngũ hành tộc tinh huyết, Hạ Hổ Vưu lại mua cho Tô Vũ 20 giọt Vạn Thạch cảnh, vừa vặn tiêu hết 5000 điểm công huân.
Tiểu mập mạp xưa nay sẽ không chủ động cho thêm bất kỳ cái gì, tính toán cực kỳ rõ ràng.
Tô Vũ cũng lười kỳ kèo, hắn nhận đồ xong liền đi thẳng đến khu Bí Cảnh.
...
"Tiểu tử kia lại tới rồi!"
Nguyên khí bí cảnh.
Hoàng lão cảm khái một tiếng, ông đang thu thập một chút đồ vật của mình, chuẩn bị rời khỏi đây.
"Lão Nhiếp, ngươi nói xem giám sát viện có cái gì tốt, còn không bằng ở lại đây tiêu dao tự tại, các ngươi cứ nhất định đẩy ta qua đó..."
Nhiếp lão thản nhiên nói: "Vậy thì đừng đi!"
"Được rồi, ta miễn cưỡng chấp nhận vậy!"
Hoàng lão cười khan một tiếng, không đi, nói đùa cái gì chứ!
Nhịn mấy chục năm, lão Nhiếp hỗn đản này đã là Các lão, thế mà ông vẫn không phải, hiện tại cơ hội tới rồi, lão tử cũng phải đến nắm chặt cơ hội!
Thừa dịp Tô Vũ còn chưa đến gần, Hoàng lão thấp giọng hỏi: "Lúc nào ngươi có thể vào Sơn Hải?"
"Không vội!" Nhiếp lão không vội vã, truyền âm đáp: "Nghiên cứu thần văn chữ "Nguyên" nhiều năm, ngươi không hề phát hiện thứ gì sao?"
"Ngươi nói là..."
Ánh mắt Hoàng lão lóe lên một cái, truyền âm: "Ngươi muốn phác hoạ thần văn chiến kỹ?"
"Dù cho không phác hoạ chiến kỹ thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817073/chuong-621.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.