"Sư tổ!"
Chào hỏi một tiếng, Tô Vũ ngoan ngoãn đứng ở sau lưng Bạch Phong, bên kia, Ngô Gia đồng tình nhìn hắn một cái, mọi người đồng bệnh tương liên, thật đáng thương, sư tổ trở về, vừa về đến nhà liền gây chuyện!
Hồng Đàm cũng không truy cứu đến cùng, ấm trà không thấy tăm hơi, có lẽ là đã đem đi rửa.
Ngẩng đầu, ông nhìn thoáng qua Tô Vũ, khẽ gật đầu, "Không tệ, Thiên Quân cửu trọng, khai khiếu rất nhiều! Ý chí lực chứa đầy tiếp cận 80%, tốt lắm."
Tân sinh rất khá!
Ưu tú hơn so với ông tưởng tượng nhiều!
Đương nhiên, ông không biết tình huống cụ thể, chỉ biết tiểu tử này tới từ Nam Nguyên, trên chiến trường còn gặp qua cha của hắn, cha hắn chất phác, tên tiểu tử này hẳn là cũng không kém. Ở đại chiến trước đó nguy hiểm như vậy mà tiểu tử này cũng dám tới, xem ra là người trọng tình trọng nghĩa.
Chỉ là có vẻ hơi khờ khạo!
Đần độn!
Nguy hiểm như vậy, một tên dưỡng tính như ngươi mà cũng chạy đến làm gì?
"Tạ ơn sư tổ!"
Tô Vũ cười ngây ngô, gương mặt đỏ lên ngượng ngùng, được Sơn Hải khen ngợi, ta sẽ đỏ mặt nha.
"Vẫn được!"
Hồng Đàm gật đầu, sau đó ông nhìn cánh tay của hắn rồi hỏi: "Tay bị thương à, là người nào làm?"
"Học sinh của Hạ Ngọc Văn lão sư..."
"Đồ hỗn trướng!" Hồng Đàm nổi giận mắng: "Lại là thứ rẻ rách hèn mạt kia! Hạ Trường Thanh muốn tìm cái chết sao? Ta ra ngoài mấy tháng, lão già này điên rồi, lại dám để người của lão ra tay với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817050/chuong-598.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.