Động tác của Hạ gia rất mau lẹ.
Tin tức Tô Vũ muốn bán《 Phệ Hồn quyết 》rất nhanh đã truyền ra ngoài.
Bao gồm cả tin trước đó Tô Vũ dùng《 Phệ Hồn quyết 》để dễ dàng giải quyết học viên trên Bách Cường bảng cũng được lan truyền theo.
Trên thực tế, người thật sự quan tâm thì đã sớm biết tình huống.
...
Trong khu 18.
Sau núi.
Trong phòng nhỏ, Bạch Phong tỏ ra mỏi mệt, vẻ mặt trắng bệch.
Anh tùy ý phun ra ngụm máu tươi, lắc lắc đầu, mấy ngày nay anh bị thần văn trong biển ý chí của Liễu Văn Ngạn phản kích quá nhiều lần, chấn động đến biển ý chí của bản thân, anh nôn ra máu cũng đã nôn thành quen luôn rồi.
Liễu Văn Ngạn nhìn anh, ân cần hỏi: "Còn chưa chết à?"
"..."
Bạch Phong cảm thấy lời quan tâm như vậy chẳng bằng không nói còn hơn.
Anh cũng không so đo vấn đề này với sư bá, lắc đầu đáp: "Không chết được! Sư bá, mấy chục năm rồi ngài làm sao mà vượt qua được?"
Bạch Phong càng nghĩ càng cảm thấy thán phục, "Thứ này một mực chấn động biển ý chí của ngài, chấn động mấy chục năm mà ngài cũng có thể chịu nổi?"
Liễu Văn Ngạn cười nhạt: "Quen là ổn thôi!"
Đúng vậy, thói quen chính là một loại lực lượng đáng sợ.
Bạch Phong cũng mặc kệ, hao phí thời gian mấy ngày, cuối cùng anh cũng nhìn ra chút mánh khóe, trầm giọng nói: "Sư bá, ngài truyền thừa không phải một thần văn, mà là nhiều viên thần văn!"
"Hửm?"
Liễu Văn Ngạn nhíu mày, nói nhảm, ta truyền thừa bao nhiêu thần văn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817019/chuong-567.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.