Trung tâm nghiên cứu Văn Đàm.
Tô Vũ không ra ngoài nữa.
Thương thế của hắn không nhẹ, dù cho sư bá đưa tới không ít thuốc trị thương thì cánh tay phải của hắn bây giờ cũng không hoàn toàn nối liền.
Hôm nay đã là ngày 10 tháng 10.
Ngày thứ ba Bạch Phong rời đi!
Mấy ngày nay, hắn không liên lạc với Bạch Phong, không hỏi tình huống cụ thể như thế nào, Bạch Phong cũng không truyền tin cho hắn.
Tô Vũ lo lắng anh đang nghiên cứu Liễu Văn Ngạn, nên cũng không dám gọi máy thông tin.
Mà thứ như máy thông tin này chưa hẳn là đã an toàn.
Đúng lúc Tô Vũ còn đang tập trung khôi phục cánh tay phải, tiếng chuông báo của máy thông tin chợt vang lên, Tô Vũ còn tưởng rằng là Bạch Phong, vội vàng kết nối, kết quả lại là Hạ Hổ Vưu!
...
Bên ngoài trung tâm nghiên cứu Văn Đàm.
Hạ Hổ Vưu nhìn quanh một lượt, chờ Tô Vũ ra tới bèn cười ha hả nói: "Tô Vũ, đi vào trong trò chuyện đi, ở bên ngoài không tiện lắm."
Tô Vũ mặc kệ cậu ta.
Đi vào, đó là chuyện không có khả năng.
Trung tâm nghiên cứu Văn Đàm hiện đang có quá nhiều người ngó chừng, mà bên trong còn có không ít tài liệu trọng yếu, thiên phú tinh huyết kỳ thật cũng không tính là quá trọng yếu.
Những thứ như thiên phú thần văn hay Phệ Hồn quyết trước mắt thì có vẻ còn quan trọng hơn thiên phú tinh huyết một chút.
Mập mạp chết bầm này, lại muốn có ý đồ xấu.
"Ngồi đi!"
Tô Vũ chào hỏi một tiếng, trực tiếp ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1817014/chuong-562.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.