"Tốt, vậy thì... Bắt đầu!"
Sau khi khẩu hiệu vừa dứt, năm người Chu Hoành trong nháy mắt mắt cảm thấy tối sầm lại!
Sau một khắc, ý chí lực bị ăn mòn, dồn dập đau đớn kêu thành tiếng!
Đau nhức!
Quá thống khổ!
Thống khổ đến nỗi bọn hắn chỉ cảm thấy sống không bằng chết!
Một cái chùy ở tình huống những người khác không thấy được nện mạnh vào biển ý chí của Chu Hoành, biển ý chí kịch liệt rung chuyển, ý chí lực bị ăn mòn, trước mắt gã biến thành màu đen...
Chênh lệch quá xa!
Trong chớp mắt, 5 người bị Tô Vũ dùng Phệ Hồn quyết ăn mòn đến nỗi kêu rên liên hồi.
Chùy nhỏ nện ra, những người này thậm chí chẳng thể phát ra tiếng kêu thảm, ai cũng choáng váng!
Ánh mắt Tô Vũ bùng nổ sát ý, dưới chân khẽ động, cơ hồ khi chùy nhỏ đánh xuống thì hắn liền tung ra một cước!
Răng rắc!
Chỉ một cước này, xương cốt toàn thân Chu Hoành như thể đã đứt gãy, tầng tầng nện xuống đất, lại vẫn chưa lấy lại được tinh thần, ý chí lực bị thương càng nặng!
4 người khác cơ hồ là đồng thời bị Tô Vũ đạp cho ngã lăn xuống đất!
Như là 5 con rối, vừa lên đài trong nháy mắt đều bị đánh gục!
Không có chút lực phản kích nào!
Một thanh trường đao xuất hiện, Tô Vũ chém xuống hướng năm người đang nằm!
Triệu Minh đang chuẩn bị ra tay ngăn cản, Tô Vũ liền quát: "Ta không giết người!"
Triệu Minh sửng sốt một chút, thu tay lại, sau một khắc trường đao lăng không chém tới!
"A!"
Một chuỗi tiếng kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816998/chuong-546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.