Chuyện phiền toái hết cái này đến cái khác!
Thâm hụt 10 vạn điểm công huân, Liễu Văn Ngạn trở về, học viên yêu cầu ý chí chi văn, Trịnh Ngọc Minh trọng thương...
Giờ phút này, Chu Minh Nhân chỉ cảm thấy sứt đầu mẻ trán.
Ông vốn còn muốn bế quan thử trùng kích Nhật Nguyệt, bây giờ bị lắm vấn đề như thế thì còn bế quan thế nào, sao có thời giờ bế quan?
Ông gõ bàn, mở miệng nói: "Ngươi tiếp tục giám sát Bạch Phong và Tô Vũ! Hai học sinh của ngươi có thiên phú không tệ, trưởng bối cũng là nghiên cứu viên hệ chúng ta, đừng keo kiệt bủn xỉn, nghĩ cách bồi dưỡng cho chúng đi..."
Lưu Hồng xấu hổ và bất đắc dĩ, nhỏ giọng nói: "Viện trưởng, ta... thật sự nuôi không nổi, đệ đệ của ta đã hao tốn không ít tài nguyên, chính ta cũng sắp tiến vào Lăng Vân, hai người bọn họ... Ta thật sự không đủ tâm tư chiếu cố..."
"Các ngươi thật là!"
Chu Minh Nhân đau đầu, nghiên cứu viên hệ mình còn nuôi không nổi học sinh, vậy bái sư còn có ý nghĩa gì?
Dưới tình huống như vậy, những học viên này còn chung thành với Đơn thần văn nhất hệ sao?
Chẳng lẽ những năm qua, bọn họ thật sự đã cắt xén Lưu Hồng quá mức sao?
Học sinh Dương Sa của Lưu Hồng không tệ lắm, có hi vọng tiến vào Bách Cường, tiến giai Đằng Không, tân sinh Lâm Diệu cũng không tồi, mà ông nội của Lâm Diệu cũng là Lăng Vân cảnh của Đơn thần văn nhất hệ, đây chính là người một nhà chân chính.
"Sau này mỗi tháng hai học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816963/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.