"Cút!" Tô Vũ tức giận nói: "Ta không có tiền, chớ suy nghĩ quá nhiều! Ngươi vẫn có khả năng kiếm lớn..."
"Ta á?"
Hạ Hổ Vưu nói: "Ta kiếm cái gì, cùng lắm là thắng ngươi một lần, tất cả mọi người cùng thắng không tính kiếm lớn đâu."
Tô Vũ đáp: "Ngươi ngốc à? Người thắng ta chưa chắc đã được nhận thù lao, ngươi đi thu mua đi, thắng ta đều nhận được một bản ý chí chi văn, mặc dù chưa biết thế nào nhưng ngươi cứ thu, viết phiếu nợ cho bọn họ, một bản ý chí chi văn, bọn hắn lấy không được, ngươi hoa 10 điểm công huân đi thu, ngươi cảm thấy bọn họ có bán cho ngươi hay không? Chắc chắn là có!"
"Nếu Chu Minh Nhân quỵt nợ, bọn họ không lấy được, ngươi đi thu! Sau đó cầm giấy nợ bảo Hạ gia đi thu!"
Tô Vũ có thể đoán trước rằng bọn họ chắc chắn không lấy được.
Hơn mấy ngàn vạn bản, thật sự cho rằng Đơn thần văn nhất hệ phú khả địch quốc ư?
Chỉ riêng chi phí thôi đã là cao kinh người!
"Hạ gia tay cầm mấy thứ này, ông ta dám không trả à? Nếu không được thì tìm Hạ Hầu gia đi, ta biết cái tính lột da của Hạ Hầu gia, đi lột một lớp da của bọn họ, bọn họ dám quỵt nợ chắc!"
Hạ Hổ Vưu ngượng ngùng!
Ai nói Nhị Gia Gia của ta là lột da!
Nhưng tính ra thì lời này rất có đạo lý!
Cứ như vậy, Tô Vũ kiếm được tiền, các học viên không chịu thua thiệt, đều có thể kiếm một chút, mọi người sẽ cảm tạ Hạ gia, cảm tạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816937/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.