"Ý trên mặt chữ!" Bạch Phong tức giận: "Nghe không hiểu sao?"
"Không phải... Lão sư, tự ngài nhắn đi..."
"Nói nhảm, ta không sợ chết chắc?" Bạch Phong buồn bực: "Sư bá ta keo kiệt muốn chết! Ông không vừa mắt ta, luôn cảm thấy ta muốn cướp bảo bối của ông ấy, ta mà dám nói, ông ấy chắc chắn sẽ bảo tình nhân cũ đánh chết ta luôn..."
"..."
Tô Vũ đơ người, ngài có can đảm mà nói ra à?
Ngài đây là cam chịu, vò đã mẻ không sợ vỡ nữa sao?
Trong lòng có chút hiếu kì, hắn thấp giọng hỏi: "Lão sư, tình nhân cũ của Liễu lão sư là ai vậy?"
"Là..."
Bạch Phong lập tức im miệng!
"Cút, ngươi đừng hỏi!"
Bạch Phong trợn trắng mắt, tức giận nói: "Tự ngươi hỏi ông ấy đi, đừng hỏi ta! Đừng quên nhắn một tiếng, ta thực sự có đầu mối rồi, đang cần thử nghiệm, sư bá ta là tài liệu tốt nhất! Hiện tại ta hoài nghi thứ Ngũ đại phủ trưởng lưu lại là thứ ta tưởng tượng!"
Thiên phú thần văn!
Thần văn Ngũ đại phủ trưởng lưu lại rốt cuộc có phải nó hay không?
Anh rất tò mò! Rất muốn cắt sư bá ra nhìn một chút! Thuận tiện cũng thái lát Tô Vũ luôn!
Tô Vũ cũng nghĩ tới điều gì đó, thấp giọng nói: "Hoàng lão sư nói, Văn Minh sư nhân tộc không thể tấn cấp Vĩnh Hằng cảnh là bởi vì thiếu vài yếu tố, liên quan đến biển ý chí, lão sư..."
Bạch Phong choáng váng! Rõ ràng anh cũng không biết!
Anh không hỏi việc này, cũng không ai cố ý đề cập!
Chẳng lẽ lại có người chủ động nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816927/chuong-475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.