Bách Cường lôi đài.
Giờ phút này không ai lên đài, biết rõ sẽ có vở kịch ra sân, ai muốn làm bối cảnh cho người khác?
Bách Cường bảng vốn còn dư một vị trí, rất nhiều người nhắm vào, nhưng hiện tại lại không ai nguyện ý lên đài chiến một trận để vô duyên vô cớ mất mặt mũi.
Trịnh Vân Huy cảm thấy thật bất đắc dĩ.
Ta mới là nhân vật chính của hôm nay chứ! Kết quả hào quang đều bị Tô Vũ cướp đi hết rồi.
Chưa kể, gia hỏa này là con người à?
Nhìn mà xem, Tô Vũ và gã có đãi ngộ hoàn toàn khác biệt.
...
"Tô Vũ học đệ, năm nay ngươi bao nhiêu tuổi?"
"Học đệ, Nam Nguyên thú vị không?"
"Đệ đệ, tại sao ngươi lợi hại như vậy?"
"Tiểu A Vũ, lát nữa ngươi có thể thắng Lưu Hạ không? Không thắng được thì nhận thua đi, không sao đâu, không mất mặt chút nào, Lưu Hạ nhập học sớm hơn ngươi một năm lận mà."
"..."
Lúc bấy giờ, không ít người hâm mộ đỏ cả mắt.
Các tỷ tỷ muội muội tới tìm chúng ta đi mà!
Chúng ta cũng muốn nói chuyện phiếm với các ngươi mà!
Một vài học viên xếp thứ hạng cao trên Bách Cường bảng lúc này cũng ê ẩm trong lòng, chẳng phải Tô Vũ mới tiến vào vị trí 99 thôi sao?
Các ngươi đang làm gì vậy?
Mà nhân vật chính được mọi người vừa hâm mộ lại vừa ghen ghét kia - Tô Vũ lại đang khó chịu gần chết, hắn ngửi thấy đủ loại mùi thơm, hắn cảm giác hơi ngứa mũi muốn hắt xì, hắn cố nén, thầm nhủ, những nữ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816912/chuong-460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.