Chương trước
Chương sau
Tô Vũ lắc đầu, "Không biết, ta chỉ biết là lão sư của ta đã cung cấp cho ta một ít công pháp đã qua cải tạo, giúp ta tu luyện càng thêm nhanh. Nói trắng ra, sau lưng ta có một vị cường giả Sơn Hải bát trọng cảnh đỉnh cấp tọa trấn! Cho nên, ta cảm thấy lợi ích mà ta mang tới cho mọi người tuyệt đối không ít hơn so với bất luận thành viên nào."
"Vậy ngươi truyền bí pháp ra ngoài..."
"Yên tâm, tự nhiên sẽ được lão sư của ta đồng ý, cũng sẽ không tiết lộ sự hiện hữu của các ngươi! Chúng ta đều là người mới, hiện tại không có địa vị gì cũng như không có quyền nói chuyện, nhưng ta tin tưởng, qua mấy năm nữa thôi, khi mọi người thuận lợi tiến giai Đằng Không, rất nhiều chuyện trong học phủ, chúng ta đều có tư cách để tham dự vào!"
Tô Vũ thấp giọng khích bác: "Chẳng lẽ ngươi liền muốn cả một đời phụ thuộc vào ca ca ngươi? Hồ gia xem trọng là ca của ngươi, không phải ngươi, ngươi không muốn có một ngày hai người các ngươi đảo vị trí, ngươi còn xếp phía trên y tại Bách Cường bảng sao?"
Ánh mắt Hồ Tông Kỳ sáng hẳn lên, "Tô Vũ, đừng vẽ ra bánh nướng quá to, nói thật, đối với kế hoạch của ngươi, ta tuy rất hứng thú nhưng lại không quá có lòng tin là nó sẽ phát triển lâu dài."
Tô Vũ mỉm cười, không cho là đúng, "Được rồi, vậy hiện tại ta đây miễn phí tặng ngươi một vật, xem như quà nhập hội, ta tin tưởng ngươi sẽ hài lòng!"
"Cái gì vậy?"
Tô Vũ lấy ra một bản bí tịch, đoạn mở sách họa ra rồi giải thích: "Đây là《 Tịnh Nguyên Quyết 》, là cơ sở nguyên quyết của Quang Minh điểu đã được cải tạo lại, thích hợp dành cho nhân tộc chúng ta tu luyện, không cần phải khai khiếu nhiều, dùng để tịnh hóa nguyên khí! Chúng ta dùng tinh huyết tu luyện, dù sao cũng hơi hỗn tạp, rất nhiều cặn bẩn còn lưu lại trong người, khó tiến vào Vạn Thạch! Ngươi tu luyện《 Tịnh Nguyên Quyết 》thì rất nhanh ngươi có thể làm sạch hết nguyên khí trong cơ thể."
"Tình huống của ta ngươi đã thấy, ta chính là tu luyện《 Tịnh Nguyên Quyết 》, cho nên yên tâm không có hậu hoạn gì cả, phải biết ta đã phục dụng hàng loạt tinh huyết của các chủng tộc khác nhau."
"Chỉ cần khai khiếu 36 cái liền có thể tu luyện《 Tịnh Nguyên Quyết 》. Ta biết việc khai khiếu không dễ, hơn nữa còn phải khai mở thêm 36 cái khiếu huyệt, nhưng sau khi học xong, ngươi có thể một mực tu luyện tới Vạn Thạch cửu trọng, thậm chí thân thể tiến vào Đằng Không đều có thể dùng! Tuy đây chỉ là Hoàng giai đỉnh cấp công pháp, nhưng thứ này chỉ có nhất mạch của đa thần văn hệ bọn ta mới có. Nếu công khai truyền ra ngoài, thu của ngươi mấy trăm công huân cũng là việc bình thường.”
"..."
Ánh mắt Hồ Tông Kỳ sáng rực như tuyết!
Gã nhìn về phía Tô Vũ, có chút không dám tin, "Ngươi... Đưa nó cho ta?"
"Không được truyền ra ngoài!" Tô Vũ nghiêm túc căn dặn: "Bản《 Tịnh Nguyên Quyết 》phổ thông thì học phủ cũng có, thế nhưng không thích hợp để nhân tộc tu luyện, đây là thứ do hệ của bọn ta nghiên cứu ra, hao tốn hàng loạt tinh lực để cải tạo, nếu như truyền ra ngoài, sư tổ ta sẽ không để yên chuyện này."
"Dĩ nhiên, ta tin tưởng mỗi người đều sẽ có ý nghĩ riêng của mình! Nếu ngươi thật sự muốn truyền ra ngoài, thế thì xem như giữa chúng ta chấm dứt, không có lần sau. Tóm lại, tương lai của chính mình thì nên tự mình nắm giữ trên tay."
Tô Vũ tiếp tục nói: "Đây chỉ là công pháp có tính phụ trợ, về sau sẽ có những công pháp, võ kỹ khác, thậm chí là công pháp dùng để tu luyện ý chí lực..."
Tô Vũ hít sâu một hơi, ánh mắt đầy sự quyết tâm, "Ta cũng cần tăng lên thực lực của chính mình, tranh thủ nhiều quyền phát biểu hơn!"
Hồ Tông Kỳ dùng tay đè xuống quyển bí tịch kia, rõ ràng đây là bản bí tịch được viết lại bằng tay, bên trong có rất nhiều tranh minh hoạ, nên mở ra cái khiếu huyệt nào, làm sao để liên kết chúng, làm sao để quán thông chúng, tất cả đều có nói rõ!
Đây chính là một bản công pháp mang tính phụ trợ đã được chuyển đổi, cực kỳ trân quý!
Tịnh hóa nguyên khí!
Hồ Tông Kỳ không vội vã cất giữ, gã siết chặt tay, tâm tình không khỏi lâm vào sự giãy dụa kịch liệt.
Nếu gã cầm nó... Vậy xem như chính thức bước lên thuyền.
Không lùi được!
Đến lúc đó, Đa thần văn nhất hệ dùng danh nghĩa trộm cướp công pháp cơ mật mà tìm tới mình thì coi như gã xong đời.
"Tô Vũ..." Hồ Tông Kỳ nhìn hắn, cắn răng nói: "Bây giờ ta còn chưa thể hiện ra được giá trị của ta, thứ này... Ngươi giữ lại cho ta! Chờ ta thể hiện được giá trị của mình, ngươi lại đưa cho ta cũng..."
"Tặng cho ngươi!" Tô Vũ ngắt lời: "Đã nói là quà nhập hội. Nói câu không dễ nghe, thứ này... trung tâm nghiên cứu của bọn ta không thiếu! Bằng không, ngươi cho rằng vì sao có nhiều người luôn muốn ngấp nghé sở nghiên cứu của chúng ta như vậy? Sư tổ ta chỉ một lòng vùi đầu vào nghiên cứu, không quan tâm tới những cái khác, ông ấy muốn nghiên cứu ra thiên phú kỹ của nhân tộc, cho nên rất nhiều thứ khác đều bị ông vứt sang một bên, phong tồn. Thật tình ta không hiểu nổi, những vật này có giá trị liên thành rất cao, nhưng trong mắt sư tổ thì đều là rách nát!"
"Hồng Các lão..."
Hồng Đàm!
Là nhân vật đỉnh cấp của Đa thần văn nhất hệ.
Cường giả Sơn Hải bát trọng đỉnh phong, say mê nghiên cứu, không tranh quyền đoạt lợi, cả ngày chỉ vùi mình trong phòng thí nghiệm...
Trung tâm nghiên cứu Văn Đàm tùy tiện xuất ra một môn công pháp nào cũng là thứ trân quý.
Công pháp tịnh hóa nguyên khí mà gã đang cầm trên tay chắc chắn là nhân tộc đã sớm có!
Thế nhưng, thứ quý giá như《 Tịnh Nguyên Quyết 》không phải là thứ mà tiểu nhân vật như Hồ Tông Kỳ gã có khả năng cầm tới, có lẽ nó sẽ được truyền thừa trong một ít đại gia tộc, hoặc là được truyền thừa cho các hậu duệ của số ít cường giả, nhưng là công khai... Xem vận khí đi!
Có thể đợi tới lúc bọn gã có quyền hạn cao hơn một chút, địa vị cao hơn một chút, có thể sẽ thu hoạch được, thế nhưng hiện tại thì đương nhiên không thể.
Hồ Tông Kỳ nuốt một ngụm nước bọt, sùng bái nói: "Đại nhân vật như Hồng Các lão đúng là Văn Minh sư chân chính! Ta tin tưởng, một ngày kia, nếu trung tâm nghiên cứu Văn Đàm công khai ra những nghiên cứu tâm đắc của ngài ấy thì tuyệt đối sẽ rung động lòng người! Chấn động Nhân tộc!"
Tô Vũ cũng sùng bái đáp: "Khẳng định! Ta cũng tin tưởng nghiên cứu của sư tổ sẽ làm chấn động cả Nhân tộc! Đáng tiếc... Ai! Mục tiêu của ông ấy là Nhật Nguyệt, là Vĩnh Hằng, nói chuyện thực tế một chút, chỉ khi sư tổ thăng cấp lên Vĩnh Hằng, những vật này truyền thừa ra ngoài, thì mới có thể bảo đảm là chúng ta, hiện tại... A, khó mà nói rõ!"
Hồ Tông Kỳ gật đầu! Gã hiểu được nỗi khó xử của Tô Vũ.
Gã có chút mong đợi hỏi: "Hồng Các lão đã sớm là Sơn Hải bát trọng đỉnh phong, ngươi nói xem, liệu ông ấy có thể rất nhanh liền tiến giai Nhật Nguyệt không?"
"Khó nói!" Tô Vũ lắc đầu, "Cái này ta thật sự không biết, đến bây giờ ta còn chưa chính thức diện kiến sư tổ. Tông Kỳ, lại nói một lời chân thật, hiện tại ta muốn thành lập hội hỗ trợ, kỳ thật cũng có một chút tư tâm. Những năm qua, đa thần văn nhất hệ luôn bị đánh ép, ta không phục, thực lực yếu thì coi như xong, nhưng rõ ràng thực lực của hệ ta rất mạnh mẽ, ta nhất định phải đòi lại công đạo!"
"Người ít, không dùng được, dù cho ta thành Sơn Hải thì học phủ cũng không thiếu Sơn Hải! Thế nhưng, một vị Sơn Hải vô dụng, hai vị, ba vị, bốn vị thì sao?"
Tô Vũ càng nói, ánh mắt càng sáng lấp lánh, "Ngươi, ta, còn có những người khác... Mọi người cùng nhau tiến bộ, tiến nhập Sơn Hải, đến lúc đó, các ngươi sẽ giúp ta sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.