Chương trước
Chương sau
"Vạn huynh!"
Tô Vũ hô một tiếng, Vạn Minh Trạch đang cùng một vị nghiên cứu viên nói chuyện phiếm.
Vị nghiên cứu viên kia trông thấy Tô Vũ thì mỉm cười gật đầu, sau đó quay người rời đi trước.
Vạn Minh Trạch chờ Tô Vũ đi tới, liền cười nói: "Đợi chút nữa thì bên trên mới phát bản《 Sơn Hải Tầm U Thiếp 》cho ta. Tô Vũ, trước khi đến đây ta đã nói với ngươi mấy lời, ngươi suy tính một chút, nếu như ngươi đáp ứng, thứ này ta sẽ tặng miễn phí cho ngươi..."
Tô Vũ mỉm cười, ngại ngùng lắc đầu.
Vạn Minh Trạch thở dài một tiếng, cũng không ép buộc, cậu nói: "Vậy được rồi, xem như ta chiếm một cái tiện nghi của ngươi, dùng cơ hội tiến vào bí cảnh Chiến Ma tràng vậy, hi vọng về sau ngươi đừng hối hận."
Tô Vũ gật đầu, ánh mắt tràn đầy sự chính trực: "Không đâu, tuy rằng cơ hội tiến vào bí cảnh là rất quý giá, nhưng chỉ cần chính mình nỗ lực thì sẽ sớm có được! Nhưng《 Sơn Hải Tầm U Thiếp 》là thiếp mời mà sư tổ ta thích nhất, đáng tiếc bị người ngoài trộm mất!"
"..."
Lời này không có cách nào đáp!
Vạn Minh Trạch dở khóc dở cười, việc này không phải chúng ta cũng không biết rõ tình huống, dù ngươi có muốn tẩy trắng cho Bạch lão sư thì cũng không cần ở trước mặt mọi người mở mắt nói lời bịa đặt như vậy chứ.
Cả hai đang trò chuyện thì bỗng thấy Ngô Lam đi tới, lần này thế mà nàng ta không có nghểnh đầu nhìn mọi người bằng lỗ mũi.
Ngược lại còn ủ rũ cúi đầu!
Nàng không dám nhìn thẳng vào mắt Tô Vũ, ánh mắt liếc ngang liếc dọc chung quanh, giãy dụa do dự nửa ngày, ánh mắt đỏ hoe giống như sắp khóc, cuối cùng mới ngập ngừng cất tiếng: "Ngươi đã là lục trọng rồi?"
Tô Vũ lắc đầu.
"Thật à?"
"Không phải lục trọng." Tô Vũ bày ra dáng vẻ thành thật đáp: "Trịnh Vân Huy chỉ là nói hươu nói vượn mà thôi, còn nữa, ngươi không cần phải luôn so sánh với ta. Ý chí lực của ngươi không phải mạnh hơn so với ta sao? Sớm một chút Đằng Không đi, về phương diện thân thể, nữ sinh mà muốn theo đuổi thân thể chi đạo thì ban đầu ít nhiều sẽ gặp khó khăn hơn nam sinh, đi theo con đường ý chí lực mới càng thích hợp với ngươi."
"Ý chí lực..."
Ngô Lam thì thầm một tiếng, Tô Vũ nói hệt như Lưu Hồng lão sư ban nãy.
Ta thật sự không thích hợp theo đuổi thân thể chi đạo ư?
Tô Vũ tốt bụng động viên: "Ngô Lam, ngươi hết sức có thiên phú! Ý chí lực tiến bộ cũng rất nhanh! Đợi ý chí lực của ngươi tới Đằng Không, sau đó nếu ngươi dùng thần ma tinh huyết để chú thể thì thực lực thân thể cũng sẽ không yếu."
"Đúng vậy!"
Ngô Lam lần nữa khôi phục bộ dáng ngểnh đầu lên.
Rõ ràng ban đầu ta hết sức có thiên phú!
Chẳng qua là thiên phú của ta không nằm trên phương diện thân thể.
Tô Vũ nói không sai, ta phải chuyên tâm tu luyện ý chí lực, thân thể... Thân thể tạm thời có thể xem là nhược điểm, nhưng chờ ta đột phá Đằng Không, dùng Thần Ma tinh huyết chú thể thì sẽ có khả năng rất mạnh!
"Tô Vũ, ta nhất định sẽ sớm tiến giai Đằng Không trước ngươi!"
Ngô Lam hất cằm tuyên bố một câu, sau đó mới quay đầu rời đi, trước sau như một sự kiêu ngạo lại dâng lên!
Đã nghe chưa?
Tô Vũ đã nói ta rất mạnh, hết sức có thiên phú. Ta nhất định sẽ sớm tiến giai Đằng Không!
Nàng đi rồi, Vạn Minh Trạch nhìn theo bóng lưng cô ngốc ấy mà không khỏi bật cười, dư quang liếc qua Ngô Kỳ còn ngồi ở bên kia, dở khóc dở cười nói: "Ngô Lam dĩ nhiên có thiên phú, nhưng ở Ngô gia, vẫn là tỷ tỷ nàng lợi hại hơn!"
Tô Vũ cũng nhìn thoáng qua chỗ Ngô Kỳ đang ngồi, thấy Ngô Kỳ đang cùng Lưu Hồng nói cái gì đó thì cảm thấy có chút ngoài ý muốn, hắn tò mò hỏi: "Không phải vị tỷ tỷ ấy có quan hệ không tốt với Lưu lão sư sao?"
"Không đâu, bên trong đại điện này cũng chỉ có Lưu lão sư là có thể cùng nàng trò chuyện phiếm vài câu."
Lời nói của Vạn Minh Trạch đầy ý vị thâm trường.
Tô Vũ bỗng nhiên cảm thấy minh ngộ!
Ở trong mắt Ngô Kỳ, những vị Lăng Vân và Đằng Không ở xung quanh đều không tính là gì, không phải người của cùng một thế giới, thiên tài có sự kiêu ngạo của thiên tài, toàn bộ người trong đại điện, chỉ sợ cũng chỉ có mỗi Lưu Hồng là xứng đáng được nói chuyện vài câu với nàng.
Đúng lúc đó, Lưu Hồng bỗng đứng lên, không nói chuyện với Ngô Kỳ nữa, mà là đi thẳng tới chỗ Tô Vũ và Vạn Minh Trạch đang đứng.
Trong tay gã cầm theo một gói đồ, trong đó có một quyển trục.
Ánh mắt Tô Vũ nhìn lướt qua rồi nhanh chóng dời mắt, không để lộ ra bất kỳ cảm xúc không thích hợp nào.
Rất nhanh, Lưu Hồng đã đi đến, mỉm cười nói: "Chúc mừng các ngươi, phần thưởng dành cho đệ nhất:《 Sơn Hải Tầm U Thiếp 》."
"Người thứ hai, Cố Thần đan!"
"Người thứ ba, một viên thần phù Vạn Thạch cảnh có tính công kích, có thể bùng nổ lực sát thương Vạn Thạch nhị trọng đến tam trọng."
"Mười vị trí đầu đều nhận được ban thưởng là 10 điểm công huân, có thể tính vào công huân tích lũy."
10 điểm công huân đối với bọn gia hỏa này mà nói thì không nhiều, nhưng có thể tích lũy đẳng cấp công huân thì bọn họ lập tức trở nên vui vẻ!
Bọn hắn bây giờ chẳng có mấy nhiệm vụ để có thể làm, cho nên tích lũy đẳng cấp công huân là việc vô cùng khó khăn.
Tô Vũ vội vàng hỏi: "Vậy ba người chúng ta cũng có sao?"
Lưu Hồng gật đầu, "Ba vị trí đầu tự nhiên cũng có, bao gồm cả 5 điểm công huân cho mỗi vòng các ngươi thắng trước đó, cũng đều tính vào điểm công huân tích lũy!"
Lời này vừa nói ra, không ít người vui vẻ dị thường.
Như vậy cũng tốt!
Tô Vũ vội vàng tính toán một thoáng, hắn trước sau thắng năm vòng.
Cuối cùng bại bởi Vạn Minh Trạch, thế nhưng có một trận là không chính thức thi đấu, chính là trận tranh đệ nhị với Hồ Thu Sinh, nghĩ tới đây, Tô Vũ liền vội vàng nhìn về phía Hồ đồng học, đoạn nói: "Lão sư, trận đấu giữa ta và Hồ Thu Sinh có nên tỷ thí rõ ràng không?"
Hồ Thu Sinh ngốc trệ một thoáng, hiểu rõ ý tứ của Tô Vũ thì liền bật cười.
Lưu Hồng cũng nở nụ cười, híp mắt nói: "Các ngươi không phải là tính ngang tay sao? Nếu đã tính ngang tay, vậy thì đấu làm gì, hiện tại tranh tài đã kết thúc!"
Tô Vũ không khỏi có chút tiếc nuối!
Nói như vậy, lần này hắn tổng cộng có thể cầm tới tay 35 điểm công huân, quan trọng đó đều là công huân tích lũy.
Rất nhiều!
Lúc bấy giờ hắn mới hiểu rõ, vì sao những thiên tài kia đều chạy tới tham gia, nguyên lai là vì điểm tích lũy, Tô Vũ còn tưởng rằng chẳng qua là ban thưởng bình thường thôi.
Tô Vũ vội vàng tính toán một thoáng điểm tích lũy của chính mình, tháng trước hắn kiểm tra đứng thứ nhất, lại thêm phần thưởng dành cho chức vụ lớp trưởng, tổng cộng hắn đã tích lũy công huân được 103 điểm.
Lần này lại thêm 35 điểm, như vậy hắn đã có 138 điểm tích lũy.
Buổi chiều là kỳ kiểm tra tháng, cộng thêm phần thưởng dành cho lớp trưởng, nếu như hắn có thể đứng nhất trong kỳ nguyệt khảo này thì điểm tích lũy công huân sẽ vượt qua 150!
Phải tích đủ 200 điểm mới có thể dùng để tiến vào Chiến Ma tràng, đối với tân sinh mà nói là việc quá khó khăn.
Đừng nói Chiến Ma tràng, ngay cả nguyên khí bí cảnh, trước đó tân sinh mà có thể dùng công huân tiến vào chỉ sợ cũng chỉ có mỗi một mình Tô Vũ, sau cuộc thi ngày hôm nay thì hẳn là sẽ nhiều hơn một chút, dù sao đám người Vạn Minh Trạch lần này đều lấy được không ít điểm công huân tích lũy.
Vạn Minh Trạch cũng không nói thêm cái gì, trực tiếp nhét bản《 Sơn Hải Tầm U Thiếp 》qua cho Tô Vũ, cười bảo: "Cứ quyết định như vậy đi, đợi thi xong chúng ta lại làm giao dịch chuyển nhượng là được."
"Tốt!" Tô Vũ gật đầu, siết chặt bản《 Sơn Hải Tầm U Thiếp 》trong tay, hắn sờ lên chất liệu, cũng không biết đến cùng có phải là được chế tạo bằng Long Tằm tơ hay không.
Đương nhiên, công khai tranh tài, khả năng làm giả lừa gạt là không lớn, huống chi ban đầu đây cũng không tính là vật phẩm gì quá trân quý.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.