Chương trước
Chương sau
"6 cái..."
Ngô Lam nói thầm một tiếng, tạm được.
Ngày 1 Tô Vũ là Thiên Quân tam trọng, một tháng qua mở 6 khiếu, không chậm, có thể tính là rất nhanh.
Thế nhưng 6 cái, Ngô Lam lộ ra nụ cười.
Nàng có chút mừng rỡ. Mình còn có hi vọng đuổi theo!
Ngô Lam kiêu ngạo nói: "Rất khá, Tô Vũ, tiếp tục cố gắng đi! Bằng không ta sắp đuổi kịp ngươi rồi, sau khi ta tiến vào Thiên Quân nhị trọng thì tu luyện rất nhanh, mấy ngày nay ta đã mở 3 khiếu!"
Tô Vũ tổng cộng mở 42 khiếu huyệt, nàng mở 27 cái, khoảng cách không quá lớn!
Tô Vũ cười cười, đó là suy đoán của ngươi, ta không nói như vậy.
Bên kia, Trịnh Vân Huy bĩu môi, Tô Vũ nói là mở thêm 6 khiếu ư?
Trước đó hắn đã mở ra 66 cái, nói vậy thì thật sự đã Thiên Quân lục trọng rồi sao?
Tốc độ tiến bộ của tiểu tử này thật nhanh.
Người suy đoán như vậy không chỉ có mấy người Trịnh Vân Huy, Hạ Hổ Vưu, chỉ sợ Tô Vũ thật sự đã đến Thiên Quân lục trọng, cái tên đó rất có tài trên nhục thân đạo, mới mấy ngày qua mà đã Thiên Quân lục trọng.
Lần này Ngô Lam cảm giác mình chiếm thượng phong, tâm tình cũng thoải mái hơn, vui vẻ kiêu ngạo nói: "Tô Vũ, ngày mai ta chiếm giải nhất giải thi đấu thần văn, nếu ngươi muốn giải thưởng kia thì cầu ta đi, ta sẽ đưa cho ngươi!"
Ngô Lam hết sức càn rỡ! Nghĩ rằng ngày mai ta đoạt hạng nhất, xem ngươi có cầu ta hay không?
Tô Vũ há to miệng, mãi sau mới nhạt nhẽo đáp: "Tốt, ta sớm chúc mừng ngươi giành giải nhất!"
Nữ nhân này nghĩ gì vậy!
Nếu ngươi giành hạng nhất, chữ Tô của ta sẽ viết ngược lại cho ngươi xem!
Sao không biết tự lượng sức mình vậy chứ?
Nữ nhân quả nhiên đều là sinh vật cảm tính, không lý tính chút nào, chúng ta phân tích logic một chút không được sao?
Những người khác cũng nén cười, không ai nói chuyện.
Đừng nói, nói rồi sẽ bị cãi lại.
Ngô Lam nghĩ thế nào thì đó là chuyện của Ngô Lam.
...
Ra khỏi giảng đường.
Hạ Hổ Vưu theo sau Tô Vũ, nhỏ giọng hỏi: "Có chắc chắn đạt giải không?"
"Không."
Tô Vũ lắc đầu, suy nghĩ một chút rồi nói: "Thực sự không được thì chỉ có thể dùng tiền mua về, đồ sư tổ ta ưa thích không thể lưu lạc bên ngoài, cùng lắm thì đập tiền, nhưng ta lo rằng người khác sẽ dùng công phu sư tử ngoạm, nếu ngày mai không lấy được, vậy thì phải làm phiền ngươi."
Hắn nghĩ, nếu không thắng được, vậy chắc chắn phải mua về.
Chả lẽ lại sợ người khác giở công phu sư tử ngoạm với hắn sao!
Mọi người đều biết đây là đồ của hệ bọn hắn, nâng giá là rất bình thường.
Tô Vũ thấp giọng nói: "Nếu thật sự không đoạt giải nhất, chúng ta đấu giá, ngươi hiểu ý ta không?"
Hạ Hổ Vưu cười gật đầu.
Đơn giản!
Tô Vũ ra giá, đối phương không đáp ứng, mình ra giá rồi có thể dùng cái giá hợp lý để mua lại.
Tô Vũ thấy cậu hiểu thì khẽ gật đầu, cũng không nhiều lời.
Vẫn phải chuẩn bị trước vài phương án thì hơn!
"Hạ Hổ Vưu, không ít người biết quan hệ giữa chúng ta không tệ, thật ra không quá thích hợp, nếu thua thì ta sẽ đi tìm Lâm Diệu!"
Tô Vũ liếc nhìn Lâm Diệu đã rời đi, tìm gã là tốt nhất! Nhờ cái tên kia thay mình đi mua!
Mọi người đều biết mình và Lâm Diệu có thù, Lâm Diệu là học sinh của Lưu Hồng, là người Đơn thần văn nhất hệ, gã mua, Đơn thần văn nhất hệ sẽ không cản trở, dù sao cũng là ý chí chi văn vô dụng.
"Ta thật thông minh!"
Tô Vũ thầm khen chính mình một câu, cảm thấy hơi bất đắc dĩ, chỉ tại ý chí lực quá thấp, bằng không sao phải nghĩ những thủ đoạn cấp thấp này.
Nghĩ vậy, Tô Vũ nhìn về phía Hạ Hổ Vưu hỏi: "Hổ Vưu, vạn tộc rất nhiều chủng loại, ngươi biết nhiều không?"
"Đương nhiên!" Hạ Hổ Vưu cười ha hả đáp: "Ta là người làm ăn, kiến thức phải rộng rãi, làm sao, ngươi có gì không hiểu? Nếu không phải là bí mật thì đều miễn phí, ta làm ăn rất phóng khoáng!"
Tô Vũ cười nói: "Không có gì, chỉ muốn hỏi là có chủng tộc nào trời sinh là Văn Minh sư, từ nhỏ đã có thể tu luyện ý chí lực hay không, không giống chúng ta nhất định phải đến Đằng Không mới có thể tu luyện《 Vạn Văn kinh 》."
"Có đấy!" Hạ Hổ Vưu gật đầu: "Bình thường không ai biết bởi vì chủng tộc như vậy rất ít! Nói thí dụ như, thật ra nguyên thủy thần tộc có thể, thế nhưng nguyên thủy thần tộc vừa ra đời đã đều là Đằng Không, cho nên không có gì tham khảo, không khác chúng ta lắm, chẳng qua là điểm xuất phát cao mà thôi."
Tô Vũ nhíu mày, khẽ gật đầu.
"Ngoại trừ thần tộc thì còn có Ma tộc, kỳ thật Tiên tộc nhiều Văn Minh sư nhất, mà những chủng tộc như vậy thì điểm xuất phát đều rất cao."
Hạ Hổ Vưu hỏi thẳng: "Chắc ngươi muốn hỏi về loại Thiên Quân Vạn Thạch có thể tu luyện ý chí lực đúng không? Thậm chí còn có ý đồ với công pháp của bọn họ, đúng không? Thật ra rất nhiều người đều có ý nghĩ như vậy, đáng tiếc, dù ngươi lấy được công pháp thì cũng không thích hợp với nhân tộc, bằng không đã có cường giả lấy sau đó cải tiến rồi."
Tô Vũ cười gật đầu, "Kỳ thật ta hỏi cái này là muốn thử xem máu tươi của bọn họ có trợ giúp tăng ý chí lực hay không..."
Ánh mắt Hạ Hổ Vưu sáng lên, "Có đấy, thật ra là có một chút tác dụng trợ giúp, đương nhiên là rất nhỏ! Ta biết một loại tộc chưa dưỡng tính đã có thể tu luyện ý chí lực."
"Là tộc nào?"
"Ngũ Hành tộc!" Hạ Hổ Vưu mở miệng nói: "Ngũ Hành tộc là Văn Minh sư trời sinh! Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, bọn họ đều biết hết, phong độn, hỏa công, thủy liêu, độn thổ... Đều là thể hiện của một loại thần văn..."
Hạ Hổ Vưu giải thích: "Số lượng Ngũ Hành tộc không nhiều, ban đầu thực lực không mạnh, thế nhưng tốc độ tu luyện rất nhanh, ta chỉ nói đến thời điểm ban đầu là vì bọn họ có công pháp, thế nhưng không thích hợp với nhân tộc, bởi vì cấu tạo hoàn toàn không giống nhau, khác biệt quá lớn!"
"Ngũ Hành tộc!"
Tô Vũ thì thào, Thủy Nhân là Văn Minh sư ư?
Hắn thật sự không biết việc này!
Nói vậy, Thủy Nhân, Ảnh Nhân, Bạch Ly bị giam giữ đều là Văn Minh sư?
"Tinh huyết của Ngũ Hành tộc có thích hợp để tăng ý chí lực không?"
"Có chút tác dụng.” Hạ Hổ Vưu dứt lời, lắc đầu khuyên can: "Không có lời đâu! Ngũ Hành tộc hiếm thấy, Ngũ Hành tộc nhỏ yếu càng hiếm thấy hơn! Cho dù có tăng lên thì cũng chỉ có một chút..."
Cậu nói tiếp: "Hơn nữa cho dù có mấy giọt tinh huyết như vậy thì tác dụng cũng không lớn, muốn nhiều thì quá khó khăn!"
Tô Vũ không quá để ý.
Chỉ cần mở ra sách họa, mở ra công pháp, hắn hoàn toàn có khả năng tự mình mở ra những khiếu huyệt tạm thời kia, cùng lắm thì dùng nhiều tinh huyết khác để mở ra khiếu huyệt, rồi trực tiếp nắm giữ công pháp thích hợp nhất với nhân tộc!
Tỉ như những công pháp như《 Cường Thân quyết 》này, không phải Tô Vũ không thể học, mà là không có thời gian khai khiếu mà thôi.
Nếu sau này tinh huyết Phá Sơn ngưu không cung ứng được nữa, hắn cũng có thể mở ra khiếu huyệt《 Cường Thân quyết 》, sau đó chủ động dùng loại công pháp đó để tu luyện, không có tinh huyết cũng được.
Tô Vũ suy nghĩ một chút, mở miệng hỏi: "Tìm cho ta một chút tinh huyết Ngũ Hành tộc đi, một ít là được, giá cả thế nào?"
"Ngũ Hành tộc hiếm thấy hơn cả thần tộc, chưa biết có lấy được hay không, nếu có thì giá cả cũng không rẻ!" Hạ Hổ Vưu nghiêm mặt nói: "Tô Vũ, tác dụng thật sự không lớn, còn nếu ngươi muốn nghiên cứu một chút thì cũng không sao, như vậy đi, Ngũ Hành tộc có năm loại, mỗi loại ta chuẩn bị cho ngươi một giọt tinh huyết..."
"Phải là Vạn Thạch cảnh!" Tô Vũ hỏi: "Ngươi có Vạn Thạch không?"
"Ta sẽ nghĩ biện pháp, không cam đoan sơ - trung - hậu kỳ, hơn nữa giá cả thật sự rất cao, dù sao cũng rất hiếm hoi, coi như ta cho ngươi giá vốn, không đến 50 điểm công huân một giọt thì ngươi không lấy được đâu!"
Tô Vũ khẽ gật đầu, cái này không quan trọng.
Hắn chỉ cần một giọt mở ra sách họa là được.
Không đúng, vẫn cần thêm một giọt để mở ra công pháp, bằng không thì hắn không biết cần mở ra khiếu huyệt nào, Tô Vũ lập tức nói: "Mỗi loại lấy hai giọt cho ta, 500 điểm công huân, ta không mặc cả, sớm giao hàng được không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.