Khi Tô Vũ trở lại trung tâm nghiên cứu, không thấy Bạch Phong đâu cả, cũng không biết anh đã xuống tầng ba dưới lòng đất hay là đã ra ngoài.
Tô Vũ tức khắc đi tu luyện.
Tuy nói hiện tại hắn có tiền, có thể vào bí cảnh, nhưng mà tu luyện hằng ngày thì cũng không thể thiếu được.
Mặt khác, hắn vẫn phải xem sách nhiều hơn, mấy ngày nay vội vàng giao đấu với Trịnh Vân Huy, hắn đã xin nghỉ mấy ngày, làm trễ nải không ít chương trình học.
Bây giờ Tô Vũ đã có chút quen thuộc việc vừa tiếp nhận ý chí lực công kích, vừa đọc sách.
Đương nhiên, xem chỉ là thư tịch bình thường.
Ý chí chi văn mà xem lúc này sẽ dễ dàng bị trùng kích biển ý chí, tạo thành rung chuyển.
Đọc sách, nhìn một chút... Tô Vũ bật cười.
"Ảnh tộc, sinh tồn ở ám ảnh giới, có bóng vô tung..."
Ảnh tộc!
Tô Vũ vỗ đầu cái bốp, đây là đang nhắc nhở hắn sao?
Cũng phải, mấy tên kia đói bụng nhiều ngày như vậy, nên nghe lời rồi đi.
Tu luyện một hồi, ý chí lực của Tô Vũ tiêu hao không ít, toàn thân đều chảy mồ hôi.
Cũng không thu dọn gì, vẻ mặt hắn hơi trắng bệch, tự lẩm bẩm: "Hẳn là nên đi lấy bộ quần áo lần trước nói để thay đổi, làm chút máu... Được rồi, quá rõ ràng!"
Nói một mình vài câu, Tô Vũ khẽ cười, đứng dậy đi ra ngoài.
...
"Đói quá!"
"Sắp chết rồi!"
"..."
Tiếng Toan Nghê nỉ non vang lên, rất nhanh, cái lỗ tai lớn hơi động một chút.
Ánh mắt nó tức thì phát sáng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816831/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.