Lưu Hồng vốn không để ý, lại nghe Tô Vũ nói tiếp: "Lần trước ta không nên làm thế với Lâm huynh, ta đã nhận lỗi với Lâm huynh rồi, 300 điểm công huân tốn không ít, ta chỉ còn lại một chút tạp vật để tu luyện..."
"Tạp vật?"
Lưu Hồng hơi sững sờ, nhìn về phía túi đồ kia, sắc mặt gã chợt biến hóa!
Mẹ nó, ngươi đưa những vật này cho Lâm Diệu là có ý gì?
Gã đương nhiên nhận ra, những món đồ này đã từng qua tay gã.
Tô Vũ cũng không nói nhảm, lại móc ra một vật, vẻ mặt thành thật nói: "Lão sư, ta cũng chẳng có gì nhiều, thứ này, coi như ta tặng quà bái sư cho lão sư, ta muốn gia nhập môn hạ của lão sư."
Trong tay Tô Vũ xuất hiện một tấm lụa, không nhìn còn đỡ, vừa nhìn thì sắc mặt Lưu Hồng đã tái nhợt luôn rồi!
《 Phá Thiên Sát 》!
Đáng chết, thứ này... thứ này gã dám nhận sao?
Đây là chiến lợi phẩm của Trịnh Vân Huy.
Xuất hiện trong tay Tô Vũ thì thôi đi, nếu xuất hiện trên người mình... Bị người khác phát hiện thì mình cứ chờ chết đi.
Không đúng, xuất hiện trên tay Tô Vũ cũng không được.
Mấy người Chu sư huynh đều tận mắt trông thấy,《 Phá Thiên Sát 》đã bị Tô Vũ thua cược mà đưa trả về cho chính chủ rồi.
Mà hiện tại, Tô Vũ lại vừa hai tay dâng lên《 Phá Thiên Sát 》, vừa thành khẩn nói: "Lão sư, không phải Tô Vũ muốn phản bội đa thần văn nhất hệ, là ta... thật sự không còn đường để đi, chỉ có lão sư đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816820/chuong-368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.