Nửa ngày sau, Trịnh Vân Huy mới uể oải nói: "Ta thắng không thoải mái... Lần sau, lần sau chúng ta tái chiến một trận..."
"Không có lần sau đâu." Tô Vũ bình tĩnh nói: "Nếu ngươi vẫn là thực lực này, lần sau... Ta chỉ cần một kích là đánh bại ngươi!"
"..."
Trịnh Vân Huy không phản bác được, gã cắn răng, răng lại đau.
Cho tới giờ khắc này, người đứng xem đều khẩn trương sắp bốc hỏa, cuối cùng gã mới nhớ tới chính sự, mắng: "Ta thắng, ngươi nhanh chứng minh tư liệu là thật cho ta!"
"Chờ một chút!"
"Ngươi muốn trốn nợ à?"
Không chỉ mỗi Trịnh Vân Huy, mà ở trên lầu ba, ở gian trà lâu bên ngoài, đều có người sắp phát cuồng!
Tô Vũ muốn quỵt nợ ư?
Tô Vũ hữu khí vô lực nói: "Với bộ dáng này, làm sao ta phối trí cho ngươi được? Tối thiểu phải chờ ta đứng lên được đã."
Đứng lên cũng không nổi!
Đây cũng là lần đầu tiên hắn xuất hiện loại cảm giác thân thể yếu nhược đến mềm nhũn như này.
...
Nửa giờ sau, Tô Vũ đứng lên.
Các vị cường giả âm thầm theo dõi đều sắp kích động phát khóc, nếu không phải là không thể lộ diện, bọn họ chỉ muốn lập tức tự mình đi qua giúp Tô Vũ chữa thương.
Nửa giờ mới rồi đơn giản là sự giày vò!
Lão chấp giáo vào cửa, thấy sân bãi bị phá hư thì không khỏi líu lưỡi, hai tiểu tử kia...
Thật mạnh!
Ỗng cũng nhiều năm ở dưỡng tính, thân thể lại đã là Vạn Thạch, ý chí lực cũng đạt đến dưỡng tính đỉnh phong, nhưng giờ phút này thấy hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816810/chuong-358.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.