A Vũ, ta phát hiện cơ hội làm ăn!
Nơi này rất nhiều Đằng Không, rất nhiều Lăng Vân!
Lúc họ tu luyện thì nguyên khí sôi trào, quay cuồng, tụ tập, khắp nơi đều là nguyên khí, ta phát tài rồi a!
Tu luyện ở ký túc xá rất thảm, tu luyện ở đây... Ha ha, một đêm đều có thể hút nguyên khí nhiều như hút một giọt Nguyên Khí dịch!
Những bạn học khác thật là ngu ngốc!
Trần Hạo ta quá thông minh, lấy cớ giúp đỡ quét dọn vệ sinh, sống chết không đi, lão Tạ cho là mình muốn bái sư... Ha ha, ai mà thèm bái sư chứ, Đằng Không có cả mớ, ai mà muốn bái ngươi làm thầy!
Ta chỉ là tìm một cơ hội ở lại đây tu luyện mà thôi.
A Vũ nói rất đúng, bản thân phải tự tạo cho mình cơ hội, quét dọn vệ sinh ở đây thì lão sư cũng không dễ đuổi mình đi, điều này so với sống trong khu Vạn Thạch hạng nhất đều thoải mái hơn, một năm tiết kiệm được hơn mấy trăm công huân lận!
"Lúc nhập học ta mới là Khai Nguyên lục trọng, ha ha, hiện tại ta đã là Khai Nguyên bát trọng rồi!"
Trần Hạo thầm vui vẻ, có lẽ đã sắp đuổi kịp A Vũ.
Đáng tiếc A Vũ không có ở đây, bằng không, mình sẽ nói cho hắn biết, nơi này có rất nhiều đồ đần ngày ngày tụ tập nguyên khí cho ta tu luyện, sảng khoái miễn bàn!
"Lúc này mới nhập học hơn một tháng, nếu tu luyện thêm một hai tháng nữa ta liền có thể đột phá Khai Nguyên cửu trọng, thậm chí một tháng là đủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816790/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.