Trịnh Vân Huy lườm Ngô Lam, lạnh lùng quát: "Im miệng, không liên quan gì tới ngươi! Ngô Lam, đừng tưởng rằng có trưởng bối là Sơn Hải cảnh thì ghê gớm lắm, ông nội của ta còn là phủ trưởng Chiến Tranh học phủ kia kìa! Thực lực bản thân không được thì khiêm tốn một chút đi!"
"Ngươi..."
Trịnh Vân Huy không đợi nàng nói xong, khí thế tăng vọt, nguyên khí bùng nổ, ý chí lực áp chế xông ra, lạnh lùng nói: "Ngươi muốn tìm ta khiêu chiến? Ta sẽ nhận! Ngô Lam, có tin ta đánh cho ngươi tàn phế luôn không, khiến ngươi tầm năm ba tháng không có cách nào tu luyện nữa!"
Trịnh Vân Huy cười lạnh, "Chuyện giữa ta và Tô Vũ không cần ngươi để ý tới! Kẻ yếu như ngươi lúc nào đánh bại được đám Lâm Diệu, Trần Khải thì lại đến nói chuyện tiếp, phế vật mà cũng dám tham dự phân tranh giữa cường giả sao?"
Ngô Lam đỏ bừng cả mặt!
Nàng bi phẫn muốn chết!
Lúc này, Tô Vũ liền bùng nổ khí thế Thiên Quân tam trọng, miễn cưỡng triệt tiêu được áp chế từ Trịnh Vân Huy, Ngô Lam còn chưa tiến giai Thiên Quân, tự nhiên không thể là đối thủ của Trịnh Vân Huy được.
"Trịnh Vân Huy, đều là đồng học, hiếp yếu sợ mạnh cũng không phải việc mà thiên tài nên làm!"
"Ha ha!"
Trịnh Vân Huy cũng không nhằm vào Ngô Lam nữa, cười gằn bảo: "Ta còn khinh thường tranh chấp với kẻ yếu! Tô Vũ, ngươi không phải đã đánh bại Trần Khải sao? Ngươi không phải có thể bùng nổ chiến lực Vạn Thạch sao? Ngươi cho rằng thế này là có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816781/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.