Trần Khải rầu rĩ nói tiếp: "Khi khiêu chiến Bách Cường bảng thì cẩn thận một chút, có vài gia hỏa cũng không chỉ là thực lực kia, Ngô Gia có thể dựa vào thực lực đi lên, thậm chí chuẩn bị khiêu chiến 60 học viên đứng trước, kết quả... nàng bại thảm như vậy, thật sự ngươi cho rằng là chuyện ngoài ý muốn sao?"
"Có vài người, chuyên môn dùng để đánh úp một số thiên tài!"
"Đừng bại quá nhanh.."
Tiếng cười thăm thẳm của Trần Khải truyền tới, sau một khắc, y cũng đã đi xa.
Tại đây gặp Tô Vũ, y cũng rất bất ngờ.
Bên cạnh bất ngờ thì y cũng biết Tô Vũ muốn tiến vào bí cảnh tu luyện, chuẩn bị tăng cao thực lực, tu luyện liều mạng đến mức độ này của Tô Vũ, mục đích dĩ nhiên chính là Bách Cường bảng.
Nếu hắn thua...
Ánh mắt Trần Khải u ám, Tô Vũ thua thì sẽ chẳng chứng minh được gì, Tô Vũ tuổi trẻ, thua thì thua, nhưng Trần Khải sẽ vĩnh viễn bị đóng tên trên cột trụ sỉ nhục!
Bại thảm như vậy, thống khoái như vậy, kết quả Tô Vũ lại bị người ta tuỳ tiện hạ gục thì đã có thể nói rõ điều gì?
Cùng phe phái, nhiều người thì cũng càng nhiều phân tranh.
Mà lại còn nghiêm trọng hơn!
Trong phe phái có tài nguyên, tất cả mọi người đều có tư cách cầm, cho ai hay không cho ai?
Dù sao cũng sẽ không phải là Trần Khải, một kẻ tuỳ tiện thua trước Tô Vũ, một kẻ dễ dàng bị đối thủ đánh bại thì không có tư cách lấy những vật này!
Không có tinh huyết, thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816774/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.