Ngữ khí của Vạn Thiên Thánh bất thiện: "Cái nồi này ta không đội! Hiện tại 36 vị Các lão, thần đan, thần phù nhất hệ đều có vài vị Các lão ủng hộ hắn, cộng thêm chính hắn nữa. Còn có một đám Các lão năm đó ủng hộ, trong 36 vị Các lão, tối thiểu phải 10 người đều ủng hộ hắn! Hồng Đàm chính là một tên phế vật, các ngươi đừng cứ mãi ném nỗi oan này lên cho ta!"
Dứt lời, ông lại nói: "Bên chỗ Chu Minh Nhân kia có thêm bao nhiêu vị Sơn Hải cảnh, đó cũng là tự họ tranh cướp về, năm đó đơn thần văn nhất hệ cũng là 4 vị Sơn Hải, bây giờ đều đã có 8 vị, chẳng lẽ ngươi để cho ta ra mặt áp chế 8 vị Các lão này?"
Hạ Hầu gia nhún nhún vai, hờ hững đáp: "Đừng nói với ta, ta không muốn nghe! Chuyện của học phủ các ngươi thì các ngươi tự lo! Vân Kỳ thực sự không ở đây, ta cũng không biết hắn ở đâu, ngươi không phải bảo có hai chuyện sao? Chuyện thứ hai đâu?"
Vạn Thiên Thánh không để ý tới y mà là nhìn về phía Hồ quân sư, "Hồ Bình cũng không chịu gặp ngươi à?"
"Ngươi không được đi quấy rầy nàng!" Hồ lão không khách khí nói: "Ngươi dám quấy rầy nàng, ta và ngươi sẽ không yên đâu!"
Vạn Thiên Thánh có chút cạn lời, "Các ngươi thật là... ta thật sự có chuyện tìm bọn họ! Ta có ý đồ gì với bọn họ đâu. Không nghe hiểu ý của ta à? Không ít lão già Sơn Hải cảnh, thậm chí... Nhật Nguyệt cảnh đều không chịu nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816758/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.