"18 thần văn..."
Lúc này, Bạch Phong và Trần Vĩnh cũng không để ý đến Tô Vũ, hai người liếc nhìn nhau, Bạch Phong thấp giọng hỏi: "Nhiều y hệt sư bá, sư bá lúc trước bỏ ra bao lâu mới gần như lấp đầy?"
"Ba năm!" Trần Vĩnh suy nghĩ một chút rồi nói: "Mất gần ba năm thì sư bá mới sắp lấp kín."
"Tiểu tử này... so được với sư bá sao? Tối thiểu ba năm trở lên mới có thể tiến nhập Đằng Không!"
Bạch Phong nói xong lại nhìn Tô Vũ, nhẹ nhàng thở ra, còn may, tiểu tử này phác họa thần văn với tốc độ không chậm, ba năm sau đột phá Đằng Không thì cũng là cường giả trong số Đằng Không, không tính là quá chậm, chỉ chậm hơn một chút so với mình, cũng không tệ.
Dùng tốc độ của Tô Vũ thì có cảm giác không thể kém hơn so với sư bá.
Nghĩ như vậy, Bạch Phong lại có chút cao hứng, rất tốt, cái tên này nếu chỉ phác hoạ 10 thần văn liền tấn cấp, nói không chừng một hai năm là đủ rồi, nhanh hơn anh, thế thì anh sẽ rất mất mặt!
"18 cái, 18 cái, xem ra sắp tới chúng ta sẽ tiêu hao cũng không nhỏ!"
Bạch Phong đã nghĩ đến chuyện khác, mà Tô Vũ lại ủ rũ cụp đầu không nói lời nào.
99 thần văn, 99 thần văn sẽ tiêu hao ý chí chi văn rất nhiều, rất rất nhiều, lão sư, ngươi quả thực sắp nuôi không nổi ta rồi!
...
"18 thần văn..."
Bạch Phong và Trần Vĩnh còn đang trò chuyện.
Một lát sau, Bạch Phong nghĩ tới điều gì bèn mở miệng nói: "Sư huynh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816756/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.