Mắt thấy tìm không được chùm sáng nào có nhiều điểm sáng hơn, Tô Vũ đành phải nhìn về phía thanh kiếm có 15 điểm sáng kia, thứ này có cộng hưởng với tiểu đệ chữ "Sát", còn về hai đứa đàn em "Máu" và "Lôi" thì đành phải xin lỗi, xem ra các ngươi chỉ có thể chờ đợi ta Đằng Không rồi đem các ngươi bổ sung vào mà thôi.
Tô Vũ bao trùm ý chí lực lên trường kiếm, ý chí lực kéo trường kiếm về, chữ "Sát" cũng không ngừng chấn động.
Trường kiếm bị hấp dẫn chủ động bay tới hướng Tô Vũ!
Lần này, Tô Vũ cảm nhận được một chút cưỡng ép, trước đó chiêu nạp chùm sáng hình cầu kia đều không có áp lực gì, giờ khắc này hắn lại có áp lực to lớn. Tô Vũ phải không ngừng lôi kéo, một hồi lâu khi hắn cảm giác mệt bở hơi tai thì trường kiếm mới miễn cưỡng bị ý chí lực bao bọc lại, bay về phía biển ý chí.
Tô Vũ cảm thụ được động tĩnh trong biển ý chí, cảm thụ được sách họa màu vàng kim kia lại có động tĩnh.
Ngươi không mặc kệ việc đời được à?
Đang nghĩ ngợi, phốc phốc, lại là một tiếng vang giòn!
Tô Vũ ngây dại!
Nát rồi!
"Ta... đệch!"
Tô Vũ nổi giận!
Có ý gì chứ?
Cái tên này độc chiếm biển ý chí của mình, thế mà không để cho khuôn mẫu thần văn chiến kỹ tiến vào, liên tục đánh nát hai chùm sáng, lần này thì xong rồi, phụ cận mạnh nhất chỉ có hai chùm sáng kia, một cái 18 điểm sáng, một cái 15 điểm!
Rốt cuộc là tình huống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816754/chuong-302.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.