"Phải, còn ba cái thần văn nữa..." Tô Vũ thành thật đáp.
"Hử?" Ánh mắt Bạch Phong khẽ động, "Ba thần văn? Ngươi không phải nói một đao là giải quyết xong rồi à?"
"Đúng vậy, ta dung hợp ba thần văn vào trong văn binh, sau đó một đao đánh bại hắn..."
"Dung hợp?" Bạch Phong phút chốc giật mình!
Ngươi dung hợp thần văn?
Tô Vũ vội ho một tiếng, giải thích: "Lão sư, ta có nắm chắc mà, ta đã sớm dung hợp qua một lần rồi, trước đó khi sát hạch vào cao đẳng học phủ, ta đã thử dung hợp chữ "Lôi" và chữ "Máu", sau đó thành công, cho nên kết quả kiểm tra mới không tồi..."
Bạch Phong không nhịn được mà muốn mắng chửi người!
Cho tới bây giờ ngươi đều không hề nói với ta rằng ngươi đã sớm dung hợp được thần văn!
Quỷ khốn nạn!
Ngươi thế mà đã sớm dung hợp được!
Anh thật sự không biết việc này, anh chỉ biết là Tô Vũ kiểm tra không tệ, ở cửa ải Văn Minh Chí thi được điểm rất cao, anh vẫn tưởng rằng là do hai thần văn hỗ trợ cho nên cũng không hỏi nhiều.
Kết quả bây giờ Tô Vũ lại nói cho anh biết, hắn đã sớm dung hợp được thần văn.
Tiểu quỷ khốn nạn, không phải người chết thế mà ngươi giữ bí mật như vậy làm gì?
Ghi chép trên sát hạch cũng không ghi chép rằng Tô Vũ đã dung hợp thần văn, cho nên trừ mấy vị giám khảo ngày đó, sợ rằng không ai biết đến việc này.
Bạch Phong đè xuống xao động trong lòng, đè xuống tâm tư muốn đánh nổ đầu Tô Vũ, nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816744/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.