Tô Vũ không nói cái gì nữa mà chỉ lẳng lặng tiến tới đỡ Trần Khải ngồi dậy.
Trần Khải vẫn ảm đạm ỉu xìu, cúi đầu không nói một lời.
Tô Vũ không quan tâm tới y nữa, lại nhìn về phía Lâm Diệu bên dưới.
"Lâm Diệu, ngay lúc này ta đã hao hết nguyên khí, ý chí lực hao tổn không ít, ngươi không phải nói ta tính toán ngươi sao? Ngươi lên đài đi, nhìn xem ta trong trạng thái như vậy có thể hạ gục ngươi hay không? Đối phó với phế vật như ngươi, Tô Vũ ta dù cho hao tổn lấy hết tất cả thì vẫn có thể đánh bại ngươi dễ dàng."
Khí thế của Tô Vũ dâng cao!
Cực kỳ khí phách!
Ngươi không phải nói ngươi khinh thường giao thủ với ta sao?
Ngươi không phải nói biển ý chí của ngươi rung chuyển à?
Tốt lắm, hiện tại ý chí lực của ta hao tổn, nguyên khí hao hết, ngươi lên đài đi, ta vẫn sẽ đánh bại ngươi!
Sắc mặt Lâm Diệu đỏ bừng.
Lên đài?
Hiện tại lên đài, dù cho gã đánh bại Tô Vũ thì gã cũng là trò cười trong mắt của mọi người, còn sẽ bị bêu danh vô sỉ, hèn hạ!
Càng thêm vững chắc cái danh ỷ mạnh hiếp yếu của gã!
Thắng thì sẽ bị mắng.
Thua... Vậy thì gã đừng sống nữa.
Tô Vũ đã đánh một trận, hao tổn hết tất cả mà gã cũng không bằng, vậy thì gã thật sự không cần sống nữa, đi chết được rồi.
Thắng không có chỗ tốt, thua càng bất lợi!
Vậy thì còn lên lôi đài làm gì?
Mà không ngờ Tô Vũ lại mạnh mẽ như thế, thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816741/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.