"Bạch Phong, đồ đệ đó của ngươi, nói thật, ngươi cảm thấy hắn có thể kiên trì đến bây giờ sao?" Hoàng lão hỏi.
Bạch Phong bình tĩnh lại, hít sâu một hơi, suy nghĩ một chút rồi mới gật đầu đáp: "Có khả năng! Hắn có thiên phú, cũng có tính bền dẻo rất mạnh, có điều ta chỉ e ngại là vì sợ Tô Vũ dù không chịu nổi cũng kiên quyết ép mình phải kiên trì, như thế dễ dàng đả thương chính bản thân hắn!"
Tô Vũ đương nhiên là có thiên phú!
Nếu hắn không có, Bạch Phong anh cũng đã chẳng phải dày mặt khoác lác như ban nãy!
Còn không phải là vì sợ thành tích của đối phương vả mặt sao?
Cho nên anh mới bảo chính mình có thể kiên trì 3 giờ, nào ngờ sự thật chứng minh, ngay cả con số 3 giờ anh thuận miệng bịa ra đó cũng bị vả mặt rồi.
Suy nghĩ một chút, Bạch Phong liền đề nghị: "Để cho người khác đi vào, ta cũng không yên tâm nổi, hay là làm phiền hai vị dùng Nguyên Khí kính quan sát một phen, xem xem nguyên khí lưu động như thế nào. Nếu là còn đang lưu động, vậy thì chứng minh Tô Vũ đang tu luyện, ta cũng có thể yên tâm hơn."
"Nguyên Khí kính..." Hoàng lão trầm giọng đáp: "Dùng Nguyên Khí kính để nhìn trộm thì thường thường sẽ vô ý phát hiện ra cơ mật tu luyện của một vị tu giả nào đó, chuyện này nếu không có bản sự đồng ý thì..."
"Ta là lão sư của Tô Vũ, ta đáp ứng là được!"
Bạch Phong giải quyết dứt khoát!
Hoàng lão nghe vậy thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816714/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.