Chương trước
Chương sau
Triệu Lập cứ vừa làm lại vừa nói chuyện, khiến vài vị nghiên cứu viên ngồi bên cạnh đều lo lắng thay ông.
Tốt nhất là ngươi đừng có nói xui, tự mình làm hỏng thanh văn binh này đấy!
Tuy nói chẳng qua chỉ là huyền giai hạ đẳng, nhưng nếu chế tạo hỏng huyền giai văn binh thì cũng phải bồi thường tổn thất cho vị trợ giáo Đằng Không kia. Giá trị của một thanh huyền giai hạ đẳng văn binh có thể lên tới con số hàng ngàn điểm công huân!
Đằng Không cảnh mà tích lũy được trên ngàn điểm công huân, nhiều khi đó là toàn bộ gia sản của người ta, để có thể chế tạo được một thanh văn binh có nghĩa là họ đã dốc hết vốn liếng ra để làm. Cho nên Đúc binh sư không nhận giao dịch thì thôi, chứ đã nhận mà làm phế đi thì nhất định phải bồi thường thiệt hại.
Ở bên kia, đủ loại chất lỏng trước mặt Triệu Lập đã càng lúc càng trong suốt hóa!
Lúc này, Triệu Lập bỗng nhiên dặn dò: "Nếu như có Đúc binh sư nào muốn lưu lại chút rắc rối ngầm bên trong binh khí, vậy thì giai đoạn dung hợp nguyên liệu chính là thời cơ thích hợp nhất, cho nên nếu đặt hàng, khi nhận được binh khí thì nên tự mình kiểm tra kỹ lưỡng một phen..."
"Khụ khụ!"
Bốn phía, tiếng ho khan đồng loạt vang lên!
Triệu Lập mới lười nhác quản bọn họ, vẫn như cũ vừa làm vừa nói: "Kỳ thật khi Đúc binh sư chế tạo binh khí, tốt nhất là người đặt đơn hàng nên tự mình ngồi ở bên cạnh quan sát, đặc biệt là sau khi ta dung hợp nguyên liệu xong, họ nên kiểm nghiệm một thoáng, nói thí dụ như hiện tại, nếu ta lưu lại ở trong đó một ít thứ không hay ho gì, hoặc là nói thần văn ám thủ, thế thì khi đối phương sử dụng thanh binh khí này, rất dễ dàng bị ta trong nháy mắt phản chế hắn, thậm chí phá hủy luôn binh khí hoặc cắn trả ngược về chủ nhân!"
"Ta khuyên ngươi, đừng nên tùy tiện mua văn binh trên thị trường, kỳ thật dùng văn binh phôi là tốt nhất, chính mình bồi dưỡng mới có thể yên tâm được!"
"..."
"Lão Triệu!"
Có người nhịn không được, ho nhẹ một tiếng nói: "Đúc binh sư chúng ta cũng có quy củ, những sự tình này chúng ta sẽ không làm!"
"Cẩn thận sẽ không gây ra sai lầm lớn, ai biết được có một ngày nào đó, sẽ có tên điên nào làm hỏng danh tiếng của Đúc binh sư chúng ta?" Triệu Lập nghiêm túc nói: "Sau quá trình dung hợp thì sẽ tới phần khó khăn nhất, chính là công đoạn ngưng hình, lúc bấy giờ, Đúc binh sư nhất thiết phải thật cẩn thận, có thể chế tạo ra một thanh binh khí phù hợp với người sử dụng hay không, chính là xem ở bước ngưng hình này!"
"Mà giai đoạn ngưng hình chính là lúc khảo nghiệm năng lực cùng thái độ của Đúc Binh sư. Có vài gia hỏa tâm địa xấu xa, ở bước này chỉ cho ngươi trên đại thể ngưng ra cái bộ dáng của binh khí, nhưng trên thực tế, khi sử dụng để chiến đấu thì rất dễ dàng tan ra thành từng mảnh..."
"Bình thường nhìn không ra, một khi lâm trận thì qua vài trăm chiêu, binh khí nổ nát là chuyện hoàn toàn có thể xảy ra!"
Dứt lời, không khí bỗng nhiên ngưng kết!
Sau một khắc, Tô Vũ nhìn bằng mắt thường cũng thấy được trên không trung xuất hiện vô số chuôi chùy, ầm ầm đánh thẳng về phía chất lỏng trong suốt kia.
Rầm rầm!
"Đây là quá trình ngưng hình đúc binh, một thanh huyền giai hạ đẳng văn binh ít nhất phải trải qua 37 lần rèn đúc, nhiều thanh binh khí đặc thù còn cần tới 40 lần rèn đúc, có vài người thực lực không đủ, thật giả lẫn lộn, thường thường chỉ rèn đúc hơn mười lần liền dừng lại, cái kia chính là ngụy huyền giai, rất dễ dàng khiến người sử dụng xảy ra chuyện, loại người như vậy chính là sự sỉ nhục của Đúc Binh sư..."
Ầm ầm!
Tiếng nổ vang vẫn cứ lần lượt vang lên, hồi lâu sau, Tô Vũ đã thấy chất lỏng dần dần thành hình một cây chủy thủ!
Theo Triệu Lập không ngừng chế tạo, bên trên thanh chủy thủ đã nhiều thêm một đạo hoa văn kim sắc.
"Cái này là rèn đúc ấn ký, huyền giai hạ đẳng ít nhất sẽ có 37 đạo ấn ký, bất quá có khả năng làm giả, người ngoài nghề như các ngươi sẽ không đoán ra được..."
Triệu Lập tiếp tục vạch trần tấm màn đen tối của giới đúc binh!
Sắc mặt mấy vị Đúc Binh sư trong phòng đều biến thành màu đen, trong lòng thầm mắng, lão gia hỏa Triệu Lập ngươi đừng có chỉ cây dâu mà mắng cây hòe nữa, bọn ta lại không vô liêm sỉ làm những chuyện đó!
Rèn đúc lần một…
Rèn đúc lần hai…
Rèn đúc lần ba...
Trên trán Triệu Lập đã thấm ướt mồ hôi, hiện tại ông đang lâm vào trạng thái tĩnh tâm tập trung, cũng không nhiều lời thêm nữa.
Rõ ràng, việc đúc binh không hề nhẹ nhàng như mọi người vẫn lầm tưởng.
Tô Vũ âm thầm suy đoán, có vẻ Triệu Lập đang dùng ý chí lực cùng thần văn để rèn đúc binh khí, hẳn ông còn sở hữu một thần văn có đặc tính đặc thù liên quan tới việc hỗ trợ đúc binh, cho nên ít nhất thì Triệu Lập cũng nắm giữ 3 thần văn.
Mỗi một lần rèn đúc kéo dài gần 10 phút.
Ít nhất 37 lần, rõ ràng, đây không phải là việc có thể hoàn thành chỉ trong thời gian ngắn.
Muốn rèn xong thanh huyền giai hạ đẳng cũng cần mất khoảng 6 giờ trở lên!
Trong lòng Tô Vũ hơi có chút rung động, hắn có cảm giác, kỳ thật đúc binh cũng là một loại phương thức tu luyện đặc biệt, bởi vì Đúc binh sư phải liên tục tiêu hao ý chí lực đối kháng.
Có thể thấy ý chí lực của Triệu Lập mạnh mẽ tới dường nào, để chế tạo một thanh cấp thấp huyền giai văn binh ấy, ông cần làm liên tục trong hơn 6 tiếng đồng hồ.
Tô Vũ bất giác nghĩ tới chính mình, hiện tại hắn có khả năng kiên trì khoảng 40 phút ở trong phòng Mảnh vỡ, nhưng nếu để hắn ra sân, vừa tập trung rèn đúc binh khí, vừa vận dụng thần văn, thì ắt hẳn hắn chỉ có thể kiên trì tối đa 20 phút mà thôi.
Bởi vì vận dụng thần văn sẽ tiêu hao ý chí lực rất lớn!
Những người khác lúc bấy giờ cũng đều bảo trì cực độ an tĩnh, bất quá trên mặt hoặc nhiều hoặc ít đều có chút hâm mộ và bội phục.
Đúc Binh sư tuyệt đối không phải kẻ yếu!
Có thể kéo dài rèn đúc 37 lần liên tục như Triệu Lập, toàn bộ học phủ này cũng chẳng có mấy người làm được.
Trên trán Triệu Lập rịn lớp mồ hôi, giờ phút này, lại lần nữa mở miệng nói: "Đúc Binh sư dĩ nhiên không phải là kẻ yếu, bởi vì thường xuyên lâu dài rèn luyện đúc binh, cho nên ý chí lực so với người cùng giai sẽ cứng cỏi, cường đại hơn rất nhiều, nếu đối chiến với đối thủ ngang tầm, Đúc Binh sư không sợ bất luận kẻ nào!"
"Cho nên, có vài người ý chí lực tuy không tính là mạnh, nhưng lại dẻo dai, bền bỉ và có tính kiên trì... Đệ tử như vậy, ta hết sức ưa thích!"
Khi ông nói ra lời nói này chính là đang nhắc tới Tô Vũ!
Đó cũng là lý do vì sao ông vừa nhìn thấy hắn liền yêu thích, nhất định cứ muốn thu hắn làm học sinh, bởi vì ý chí lực của Tô Vũ tuy không cường đại, nói thẳng ra là còn rất yếu ớt so với nhiều tân sinh năm nay, nhưng tính dẻo dai bền bỉ của hắn thì chưa chắc những tân sinh khác đã bì kịp, lúc đó ông đã tận mắt thấy hắn vận dụng thần văn bạo phát nhiều lần, mặt mày tái mét, cạn kiệt ý chí lực nhưng vẫn gắng gượng hỗ trợ Long võ vệ đánh Vạn tộc giáo.
Cho nên chỉ tương giao có một lần kia, mà về sau Triệu Lập vẫn cứ luôn muốn nhận Tô Vũ về Đúc binh hệ của mình.
Đáng tiếc, Tô Vũ lại lựa chọn Thần Văn hệ!
"Là thiên tài thì nên rèn luyện ra ý chí lực cứng cỏi hơn so với kẻ cùng giai. Khi đó ngươi mới có thể quét ngang bọn chúng. Người khác chỉ dồn sức chiến đấu được trong năm phút đồng hồ, mà ngươi kiên trì được mười phút, vậy thì kẻ chết chính là đối phương."
"Thiên tài thì không nên sợ vây công, bọn hắn cho là sau năm phút, ngươi sẽ tiêu hao hết ý chí lực, hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng ngươi nhất định phải muốn kiên trì gấp đôi, gấp ba thời gian đó, khi ấy dồn sức giết ngược lại toàn bộ bọn hắn cho ta!"
"Thậm chí, ngươi còn có thể vượt cấp mà chiến! Trực tiếp kéo chết đối phương!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.