"Chẳng lẽ... Sở nghiên cứu sắp không hoạt động nổi nữa?"
Tô Vũ hồ nghi, phòng kho trống rỗng như vậy, có phải chứng tỏ sở nghiên cứu sắp không vận hành được nữa?
Hay là đã sắp đóng cửa?
"Nếu sở nghiên cứu thật sự đóng cửa, có thể bán được mấy chục vạn công huân không?"
Tô Vũ nghĩ đến Hạ Hổ Vưu, chẳng lẽ... mình vừa nhập môn đã có thể kế thừa một mớ tư sản khổng lồ?
Tô Vũ lắc đầu, dở khóc dở cười.
Hắn quay đầu nhìn những kệ hàng kia, thậm chí ở sâu bên trong còn có nhãn hiệu máu huyết Thần Ma, Tô Vũ vừa tiếc nuối, vừa rung động trước sự giàu có của sở nghiên cứu.
Thần Ma tinh huyết cũng có thể dùng nghiên cứu!
Hắn thấy không ít tên của chư thiên vạn tộc, bách cường chủng tộc.
Hồng Đàm... đúng là ngưu nhân!
Tô Vũ cảm khái một tiếng!
Hắn đóng cửa phòng kho, cánh cửa lớn dày nặng kia khiến Tô Vũ cảm thấy nếu mình không có quyền hạn mở cửa, cho dù là Đằng Không cũng chưa chắc có khả năng phá vỡ cánh cửa này.
"Đây là một nơi cất chứa rất tốt..."
Tô Vũ thì thào, phòng kho trống rỗng, xem ra Bạch Phong cũng đã lâu không vào đây, giấu đồ ở đây cũng không tệ.
Tô Vũ không mang bình Hỏa Đồn tinh huyết duy nhất ra.
Vật kia thuộc về sở nghiên cứu, mặc dù có lẽ Bạch Phong đã quên, nhưng... Ai biết có phải đang thăm dò hắn hay không.
Đừng vì việc nhỏ mà mất việc lớn, vì một bình Hỏa Đồn tinh huyết khiến mình bị đuổi đi thì đúng là ngu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816665/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.