"Đừng cái gì cũng đều cất giấu che đậy, vô dụng thôi!" Hạ Hổ Vưu nghiêm mặt dặn dò: "Ngươi cứ che giấu thực lực, ai sẽ quan tâm ngươi có đúng là giả heo ăn thịt hổ hay không! Trừ phi ngươi thật sự không quan tâm tới tài nguyên trong học phủ, không quan tâm chuyện được lão sư coi trọng, không quan tâm tới một chút chuyện bên lề gì đó!"
"Nếu ngươi đã không phải là người không có dã tâm như vậy, thế thì ngươi nhất định phải biểu hiện thực lực ra ngoài!"
"Đừng sợ đắc tội với người ta!" Hạ Hổ Vưu cười hì hì bảo: "Đắc tội với người thì sợ cái gì! Tại học phủ, hắn dám giết chết ngươi chắc? Không dám đâu, thế nên ngươi phải bắt được hết thảy cơ hội có thể bắt lấy, cấp tốc mạnh lên, càng mạnh sẽ càng có người coi trọng! Nếu ngươi mạnh đến mức nửa năm đã Đằng Không, khi ấy Vạn phủ trưởng cũng phải nhìn chằm chằm ngươi, ai dám xuống tay với ngươi thì chính là muốn chết!"
"Nhưng nếu ngươi khiêm tốn, nhỏ yếu, ai lại quan tâm ngươi chết sống thế nào!" Hạ Hổ Vưu lắc đầu nói: "Nói câu hơi khó nghe, học phủ có mười vạn người, cường giả thì được mấy ai? Bọn hắn quan tâm ngươi làm gì! Ngươi không phải thiên tài, lại chẳng có giá trị, bọn hắn nuôi con cháu của mình còn không tốt hơn sao? Bồi dưỡng ngươi có tác dụng cái rắm gì chứ!"
Nói xong, cậu ta lại cười lớn: "Cho nên phải thi thật tốt! Có người tìm ngươi gây phiền toái thì đánh lại! Đấu không lại hắn, vậy liền giả làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816647/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.