"Tập kích Bắc Phong thành ít nhất sẽ kiếm được ngàn điểm cống hiến..."
"Thậm chí có khả năng trở thành giáo chủ khai phái của Thiên Nghệ thần giáo!"
Có kẻ tâm tư lay động, Huyết Ngạc cũng không lừa gạt bọn họ, Thiên Nghệ thần tộc hiện tại cần kẻ ra mặt, đáng tiếc trước đó giáo phái bị tiêu diệt, bây giờ căn bản không có căn cơ, giờ đây những người như họ một khi đầu nhập vào thì tất nhiên sẽ được trọng dụng.
Bắc Phong thành đã an ổn nhiều năm, lần này Nam Nguyên xuất hiện thiên tài lại làm tất cả mọi người đều biết, cho nên có thể đây thật sự chính là mồi nhử.
Tập kích Nam Nguyên có khả năng sẽ nguy hiểm hơn so với tập kích Bắc Phong thành.
Dựa theo lẽ thường, bọn họ không dám tập kích Bắc Phong thành, nhưng có ai quy định nhất định phải dựa theo lẽ thường đâu.
Giờ khắc này, người chủ sự của các đại giáo phái đều động tâm.
Mà Huyết Ngạc thì bật cười khe khẽ, gã biết những người kia nhất định sẽ đáp ứng.
Thu hoạch như thế cũng đủ lớn rồi!
Lớn đến mức bọn hắn đều sẽ nảy sinh lòng tham, không tham lam hà tất gia nhập Vạn Tộc giáo làm gì.
"Nam Nguyên... Con mồi..."
Tầm mắt Huyết Ngạc hướng về phía nam, nhếch miệng cười không ngừng, một thiên tài nổi danh lan xa khắp chốn, Đại Hạ phủ cũng quá coi thường khẩu vị của mình.
"Thiên tài tối thượng đẳng... Thần văn đã phác hoạ hoàn chỉnh..."
Huyết Ngạc cười nhạo một tiếng, không chừng chỉ là tin lừa người dối thần.
Ngay cả nơi rách nát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816615/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.