Nghe Liễu Văn Ngạn nói như vậy, Tô Vũ không khỏi kích động gật đầu.
Đúng vậy!
Những vị Văn Minh sư ngày ngày ngồi ở phòng nghiên cứu, có lẽ tự thân chiến lực cũng không mạnh, thậm chí còn chưa từng đi tới tiền tuyến một ngày nào, nhưng muốn nói tới công lao thì thật không nhỏ.
Tô Vũ có chút khát vọng nói: "Về sau nếu như ta cũng có thể khai sáng một môn công pháp nào đó thích hợp cho đại chúng, tỉ như địa giai, tu luyện sẽ dễ dàng hơn so với《 Thiên Quân quyết 》, vậy thì xem như ta đây cả một đời cũng không cần phải phát sầu vì điểm công huân nữa."
Liễu Văn Ngạn bật cười lớn, "Rất nhiều Văn Minh sư đều nghĩ hệt như ngươi, thế nhưng hiện thực lại không dễ dàng như thế. Đã nhiều năm như vậy, nếu có thể phát minh ra một cái công pháp càng thêm thích hợp cho nhân tộc tu luyện, vậy thì 《 Thiên Quân quyết 》đã sớm bị đào thải."
Tô Vũ cười ngượng ngùng, không nhắc lại việc này nữa, dù sao đó cũng chỉ là hào hứng nhất thời mà thôi.
Một hồi sau, Tô Vũ lại ngập ngừng lên tiếng: “Thế còn công pháp của các vạn tộc…”
Liễu Văn Ngạn hiểu rõ hắn muốn nói gì, ông đáp: “Dĩ nhiên chúng ta cũng có công pháp của vạn tộc. Hơn nữa còn không ngừng chỉnh sửa.” Nói tới đây, giọng điệu của Liễu Văn Ngạn bỗng trở nên lạnh lùng hơn hẳn. "Vạn tộc vì thu hoạch công pháp mà đã giết không ít người của các chủng tộc khác! Thần tộc vì muốn đạt được công pháp mà không chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816600/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.