Liễu Văn Ngạn nói tới đây, không khỏi dở khóc dở cười: "Nếu sau này ngươi đọc sách, thấy trên điển tịch có một vài điểm mâu thuẫn thì đừng tưởng rằng mình nhìn lầm, cũng đừng cho rằng đấy là lỗi sai của người biên soạn. không phải là sai lỗ hổng. Nói thí dụ như, ghi chép của《 An Bình sử ký 》từng viết, Đại Chu vương đã dùng《 Hắc Phong Sát 》 công pháp để đánh chết một vị Thần Ma, nhưng quyển《 Đại Chu ký 》lại viết rằng, Đại Chu vương dùng《 Thiên Quy quyết 》để lấy mạng một vị Thần Ma, đó không phải là do bọn họ ghi chép sai lầm..."
Liễu Văn Ngạn thở dài, "Nguyên nhân chính là do người sáng tạo ra công pháp đã tự mình đổi tên. Cho nên thời điểm ngươi đọc sách, nhất định phải đối chiếu thông tin kỹ càng, không nên lầm tưởng, chẳng hạn Đại Chu vương chỉ giết một tên Thần Ma chứ không phải hai người. Những người phụ trách việc ghi chép lại sử ký đều rất hỗn loạn, có đôi khi chính bọn hắn đều bối rối, năm đó ta đã từng sửa đổi cái tên này hay sao?"
Liễu Văn Ngạn dứt lời, Tô Vũ lại càng thêm bối rối.
Còn có thuyết pháp này ư?
Đại Chu vương sau này ngẫm lại, liệu có thấy ngượng ngùng vì khi xưa mình đã đặt tên loạn xạ như thế không?
Nghĩ tới chuyện này, Tô Vũ cảm thấy đặc biệt thú vị.
Tô Vũ nhịn không được cười phì thành tiếng, Liễu Văn Ngạn cũng cực kỳ dở khóc dở cười, ông hắng giọng một cái, tiếp tục giảng giải: "Lại nói tiếp, công pháp truyền thừa nổi tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816598/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.