Tôn trưởng phòng nhìn xuống các thí sinh bên dưới, cao giọng nhắc nhở: "Mọi người cố gắng mà viết, thời gian không hạn chế, có thể viết bao nhiêu thì tính bấy nhiêu, học viên các năm trước đều nắm giữ ngôn ngữ từ 6 môn trở lên, trong các thí sinh Nam Nguyên năm nay, các ngươi là nhóm ưu tú nhất, ta hy vọng có thể thấy một chút kinh hỉ."
Tô Vũ hít sâu một hơi, đây thật đúng là xem thực lực.
Nắm giữ nhiều vậy dĩ nhiên có thể trả lời được nhiều, nắm giữ không nhiều thì cầm đề về cũng chỉ có thể ngẩn người.
Cách đó không xa, Ngô Lam tỏ vẻ cao ngạo, quay đầu nhìn về phía Tô Vũ.
"33 môn!"
Thanh âm không lớn từ chỗ Ngô Lam truyền đến, Tô Vũ không thèm để ý, 33 môn Vạn Tộc ngữ cũng chẳng có gì ghê gớm.
Chính mình cũng đã nắm giữ 20 môn, mặc dù kém một chút... cũng chỉ là 130 điểm mà thôi, ai sợ ai chứ!
Bất quá không thể không nói, nữ nhân kia đúng là có chút năng lực.
Học tập Vạn Tộc ngữ, nói thật thì không đơn thuần xem thiên phú, còn phải xem kiên nhẫn, xem nghị lực, thứ này cũng không phải học là biết, phải quanh năm suốt tháng ôn tập củng cố mới được.
Sau khi có người tuyên bố ‘bắt đầu sát hạch’, mọi người liền đồng loạt cắm cúi ghi chép.
So sánh với buổi trưa thì an tĩnh hơn rất nhiều, không có thanh âm ồn ào, tất cả mọi người đều nghiêm túc viết, người ít nhất cũng nắm giữ từ 6 môn trở lên, nơi này không tồn tại học
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816577/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.