Chương trước
Chương sau
Tô Vũ nhìn thoáng qua hai người, thấy bọn họ tầm mắt giao nhau rất là bất thiện, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, mở miệng hỏi: "Lão sư, học viên thượng đẳng có chính sách ưu đãi ban thưởng gì không?"
"Ừm?" Lão Tạ sửng sốt một chút, tiếp đó mới nói: "Vào học phủ, tự nhiên sẽ có ban thưởng, cách bồi dưỡng khác biệt..."
"Ta nói là trong kỳ sát hạch ấy, thi vào thượng đẳng có ban thưởng gì không?"
Tròng mắt Lão Tạ khẽ động, y phì cười, đáp: "Long Võ chúng ta không có chính sách này, dĩ nhiên, Đại Hạ Chiến Tranh học phủ có tiền, hằng năm lãng phí tài nguyên không biết bao nhiêu, thi đậu thượng đẳng, Đại Hạ Chiến Tranh học phủ đại khái không ngại tặng không cho ngươi mấy trăm giọt Nguyên Khí dịch."
"..."
Vừa mới rồi không khí còn giương cung bạt kiếm, trong nháy mắt tức thì tan biến.
Đại Hạ Chiến Tranh học phủ bên này, gã trung niên liếc qua Lão Tạ, thản nhiên nói: "Tạ Tề, ngươi có lòng tin như vậy, không bằng ngươi tự móc tiền túi mà đưa đi. Tới Nam Nguyên làm quan chủ khảo, ta nhớ không lầm, công huân ban thưởng 50 điểm, tinh huyết Đằng Không 5 giọt, ngươi bỏ ra chút huyết khích lệ học viên trẻ là được, thế nào?"
"..."
Lão Tạ trong lòng thầm mắng một tiếng, lão tử không có tiền!
Lão tử là kẻ thắt lưng buộc bụng!
Long Võ học phủ mặc dù lưng tựa Hạ Long Võ, nhưng tài nguyên thật sự không bằng được Đại Hạ Chiến Tranh học phủ, người ta nói thế nào cũng là đàn anh đàn chị mấy trăm năm, cả hai không so với nhau được.
Bất quá quay đầu ngẫm lại, Tô Vũ đại khái... không có hi vọng vào thượng đẳng a?
Dù sao còn kém rất nhiều!
Đằng sau phải trọn điểm mới được, có chút không ổn liền có thể mất điểm.
Hiện tại nhiều người nhìn như vậy, Long Võ học phủ sao có thể mất mặt?
Nghĩ đến đây, Lão Tạ cười ha hả nói: "Ta nghèo, không kiếm được tiền nhanh như ngươi, cũng chẳng moi móc tiền nhanh bằng ngươi. Thế này đi, Tô Vũ, nếu ngươi xếp hạng thượng đẳng, ta đưa ngươi 10 điểm công huân, coi như ăn mừng cho ngươi, con em Trấn Ma quân đều là người trong nhà, không có cái gì mà không bỏ ra được."
"..."
Mụ nó!
Giờ khắc này, không ít người trong lòng chửi bậy, Tô Vũ vào thượng đẳng thì cơ hội không lớn, cái tên này còn keo kiệt như thế, 10 điểm công huân nhiều lắm chắc?
Huống chi, chín mươi chín phần trăm không cần phải thực hiện.
Bây giờ cứ nói nhiều một chút, cho Long Võ các ngươi thêm chút thể diện không được sao?
Lão Tạ nháy mắt đã nói lảng sang chuyện khác: "Ta đưa ngươi 10 điểm công huân, cái tên kia đưa ngươi 10 điểm công huân, đều tự móc tiền túi, người nào tự chi phần người ấy, thế nào?"
"..."
Gã trung niên mặc kệ y, cũng không tiếp lời, Lão Tạ lại cho là gã đã chấp nhận, trên thực tế cũng không ôm hi vọng gì nhiều với Tô Vũ.
Chỉ đùa một chút, vui vẻ mà thôi.
Mà giờ khắc này, Tô Vũ lại trông mong nhìn hai người: "Lão sư, ngài nói thật chứ?"
"..."
Lão Tạ đều không còn gì để nói, ngươi thật đúng là muốn moi 20 điểm công huân ấy sao?
"Dĩ nhiên, 10 điểm công huân mà thôi, chút điểm đó nào có là gì, giết một tên Vạn Thạch liền lấy lại, ta còn có thể lừa ngươi à?"
Tô Vũ gật đầu, không nói gì nữa.
Trong lòng hắn tính toán một thoáng, được, nếu các mục sát hạch khác không thể kiểm tra được điểm tối đa thì liền nghĩ biện pháp trong thời gian còn lại phá vỡ Khai Nguyên cửu trọng!
Hắn chỉ còn thiếu một chút xíu nữa, chỉ một chút mà thôi.
Khai Nguyên cửu trọng, dù cho vừa đột phá lấy không được 50 điểm thì ta lấy 30 điểm không được sao?
Để xếp loại thượng đẳng thì vẫn là tương đối đơn giản.
...
Sự tình mới rồi rất nhanh liền qua đi. Không ai coi là chuyện lớn, vài vị giám khảo có chút không hợp nhau mà thôi.
Tô Vũ và những người thi xong lại tiếp tục đi theo Lão Tạ tới một trường thi khác.
Trước đó Ngô Lam vẫn một mực không thèm bắt chuyện với Tô Vũ, giờ phút này bỗng nhiên dừng bước, chờ Tô Vũ đi tới bèn mở miệng hỏi: "Ngươi muốn thi vào Chiến Tranh học phủ?"
"Thi xong rồi lại nói." Tô Vũ có chút kỳ quái, mình không biết nàng, bất quá trước đó ở bên ngoài trường thi thì mấy người này đã tụ tập cùng một chỗ quan sát hắn, đối phương lại có ý chí lực mạnh, khả năng là sẽ có liên quan tới Bạch Phong.
"Nếu không muốn vào Chiến Tranh học phủ thì không cần thiết phải tranh hạng nhất vào lúc này đâu." Ngô Lam chân thành nói: "Chiến Tranh học phủ cùng Văn Minh học phủ vẫn luôn không hợp nhau, ngươi biểu hiện quá chói mắt ở Chiến Tranh học phủ là việc không cần thiết... Nếu để Văn Minh học phủ bên kia biết..."
Tô Vũ sửng sốt một chút, tiếp đó cười hỏi, "Biết thì sẽ làm khó dễ ta sao?"
"Chưa hẳn." Ngô Lam lắc đầu.
Tô Vũ lại cười, "Văn Minh học phủ nhỏ mọn như vậy ư? Chỉ việc học viên sát hạch biểu hiện ưu tú đều không vừa mắt, nếu là như vậy... Đồ đần mới tới Văn Minh học phủ! Nếu nát đến tận gốc rễ như thế, người nào đi thì kẻ đó thật ngớ ngẩn, lúc đó ta đương nhiên sẽ muốn vào Chiến Tranh học phủ!"
"Chính ngươi nghĩ đi, tình huống thực sự chính là như vậy sao? Nếu là thật, ta khuyên ngươi cũng chớ đi, học phủ như thế mà nên tới à? Chúng ta còn chưa vào học phủ, kết quả đã có người bởi vì ngươi biểu hiện tốt mà cảm thấy ngươi không thể tới Văn Minh học phủ... Quá kém! Đại Hạ Văn Minh học phủ làm sao lại biến thành dạng này rồi? Nếu thế thì khác xa trong tưởng tượng của ta, nát đến gốc rễ đều không thể cứu nổi, chi bằng không ngươi cũng đừng thi vào nữa?" Tô Vũ tủm tỉm cười.
Ngô Lam nghẹn họng, nửa ngày sau mới đáp: "Không phải như vậy, ta nói là... Nếu ngươi quá rêu rao ở Văn Minh học phủ thì có người sẽ nhìn ngươi không vừa mắt..."
"Bao gồm cả ngươi đúng không?"
"Ta... Ta không có!" Ngô Lam lạnh mặt nói: "Ta chẳng qua là đến xem thử thôi, nhìn xem học viên mà Bạch Phong trợ giáo muốn thu là người thế nào, ta căn bản không thèm làm học trò của anh ta!"
Tô Vũ nở nụ cười, cũng không để ý, lại bảo: "Ngươi vừa nói là sự thật? Nếu ta biểu hiện tốt thì sẽ bị người khác khó chịu?"
"Ta không biết, ta đoán thôi... Cũng không tính là đoán, ngươi biểu hiện tốt, có thể sẽ có lão sư kiến nghị ngươi tới Chiến Tranh học phủ, tỉ như ngươi được xếp thượng đẳng, vậy lão sư sẽ khuyên ngươi tới đó, cứ như vậy, sự lựa chọn của ngươi sẽ phức tạp hơn."
"Vì sao?"
"Tùy theo tài năng tới đâu mà dạy tới đó, bên cạnh đó có thể đưa ra một danh sách, còn nữa, chuyện Bạch Phong trợ giáo nhận ngươi làm học viên rất nhiều người biết, ngươi không vào được Văn Minh học phủ thì hắn còn nhận thế nào, đến lúc đó sẽ có người chế giễu các ngươi."
Ngô Lam bình tĩnh nói: "Lão sư kiến nghị ngươi đi, ngươi không đi, nhất định cứ muốn tới Văn Minh học phủ, theo người khác thì là ngươi không rõ chính mình, ngươi rõ ràng sát hạch ở Chiến Tranh học phủ ưu tú như vậy, nhất định cứ muốn tới Văn Minh học phủ, thấy không rõ năng lực của mình, nhận về cũng không có giá trị."
"Nếu ở Văn Minh học phủ ta sát hạch cũng hết sức ưu tú thì sao?"
Ngô Lam nhìn hắn một cái, vẻ mặt hơi khác thường, "Ngươi cảm thấy xếp loại thượng đẳng ở Văn Minh học phủ dễ dàng như vậy ư? Mức thượng đẳng ở Chiến Tranh học phủ kỳ thật dễ hơn nhiều so với Văn Minh học phủ, vận khí cũng là một phần rất trọng yếu, Văn Minh học phủ thì là thật sự chỉ xem thực lực, xem năng lực."
"Ta cảm thấy năng lực của ta rất mạnh!" Tô Vũ không khách khí, không khiêm tốn mà thẳng thắn lên tiếng: "Nếu Văn Minh học phủ khi sát hạch sẽ không bao hàm vận khí như vậy, thế thì ta cảm thấy ta sẽ càng mạnh!"
"..."
Ngô Lam bỗng nhiên không muốn nói chuyện với hắn nữa, trực tiếp rời đi.
...
Trong khi hai người vừa đi vừa nói chuyện, thì cả nhóm đã đến nơi sát hạch xạ kích.
Lão Tạ dẫn đầu đi trước, trên thực tế, hiện tại y có thể không cần đến đây, bất quá y vẫn tiếp tục đi theo, tới nơi liền thông báo quy tắc của đề mục thi thứ năm: "Hạng mục này muốn xem thực lực cùng tâm tính, 50m, 100m, 300m đều có bia ngắm, là bia chết, bắn trúng hồng tâm bia 50m được 5 điểm, 100 mét 15 điểm, 300 mét 30 điểm, kiến thức cơ bản luyện không tệ thì nắm chắc 20 điểm, 30 điểm cuối cùng thì có chút độ khó."
"Mỗi bia có ba lần cơ hội, nếu trúng bia thì sẽ xét thêm điểm."
"Dùng thành tích tốt nhất để tính điểm!"
"Nói một cách khác, chín mũi tên ít nhất 3 tiễn bắn trúng hồng tâm 3 bia khác biệt thì mới có thể được trọn vẹn điểm!"
Lão Tạ dứt lời liền nhìn về phía Tô Vũ, mỉm cười hỏi hắn: "Tô Vũ, bên Nam Nguyên các ngươi bình thường có luyện nhiều không?"
"Rất ít, một tuần một lần, mà nhiều nhất chỉ là bia ngắm 100m thôi."
Tô Vũ trả lời nghiêm túc, đây cũng là sự thật, Nam Nguyên chưa từng cho học viên đi luyện tập mục tiêu 300 mét, luyện tập cái này không có ý nghĩa, bắn cung cần lực cánh tay, Khai Nguyên tam trọng có lẽ còn kéo không nổi cung cường lực.
Lão Tạ ho nhẹ một tiếng, không biết có phải là che giấu nụ cười hay không.
Tô Vũ cảm thấy vị này đại khái không muốn giao 10 điểm công huân kia cho hắn, đúng là không biết xấu hổ!
Đúng lúc ấy, bỗng nhiên có người gọi tên Tô Vũ, cách đó không xa, Trần Hạo kích động kêu lên: "A Vũ, ngươi cũng tới à? Ngươi chậm quá, thế mà hiện tại mới đến, ta còn tưởng rằng ngươi đã thi xong..."
Cái tên này hấp ta hấp tấp chạy tới, hưng phấn hỏi: "Sao ngươi còn chậm hơn cả ta? Có phải vì ngươi nghe bí tịch quá lâu nên chậm trễ thời gian không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.