Tiền thúc ho nhẹ một tiếng, mau chóng giới thiệu: "A Vũ, vị này là Tạ đại nhân của Long Võ vệ."
"Đừng khách khí như vậy, lão già này mới bao tuổi, gọi Tạ bá là được!"
Lão Tạ nói với Tô Vũ, như quen thuộc lắm mà lắc lư trong phòng một vòng, nhìn về phía Trần Hạo, vui vẻ chào hỏi: "Đây là bạn của ngươi... Trần Hạo hả?"
Trần Hạo một mặt ngơ ngẩn, cậu không biết đối phương, bất quá nghe nói đối phương là người của Long Võ vệ thì có chút kích động: "Ta là Trần Hạo, đại thúc, ngươi là người của Long Võ vệ ư?"
"Đúng, năm đó ta cũng xuất thân từ Trấn Ma quân, sau này đi Long Võ vệ, Long Võ và Trấn Ma không phân biệt, đều là người một nhà!"
Lão Tạ cười nói sang sảng, không có chút vẻ nghiêm nghị nào của quân nhân.
"Tô Vũ, không mời chúng ta ngồi xuống sao?"
Tô Vũ nghe vậy mới đột ngột bừng tỉnh lại, vội vàng mời hai người ngồi xuống, đoạn đá Trần Hạo một cước, "Đi châm trà!"
"A Vũ, nhà ngươi không có lá trà!"
"..."
Tô Vũ thầm mắng một câu, ngươi không thể giả vờ một chút, tùy tiện rót chút nước sôi để nguội à?
Lão Tạ phì cười, xua tay, bảo: "Không sao, ta không uống trà!"
Nói xong, y ngoắc tay với Tô Vũ: "Ngồi xuống trò chuyện, nhà của ngươi thì đừng khách khí, cũng đừng câu nệ, đều là người trong nhà cả."
Tô Vũ ngồi xuống, vẫn còn có chút nghi hoặc.
Lão cha không ở nhà, những người này đến nhà mình thăm hỏi mình ư? nhưng sao hắn cứ cảm giác có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816550/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.