Chương trước
Chương sau
Vạn Thiên Thánh cũng không tức giận trước lời buộc tội vô lý của lão giả nọ, ông chỉ bình tĩnh đáp: "Nếu dựa theo lời ngài vừa phát biểu, đám người Đại Chu phủ, Đại Minh phủ đều là phản đồ! Quên chiến nhất định nguy, hiếu chiến sẽ phải chết! Há có thể nói lại làm một!"
Lão giả nổi giận: "Hiếu chiến? Nhân tộc không chiến thì Nhân cảnh chính là Chư Thiên chiến trường tiếp theo! Đại Hạ phủ không chiến, Đại Chu phủ không chiến, các phủ đều ngưng chiến, Nhân cảnh còn đâu? Vạn Thiên Thánh, ngươi chính là tội nhân!"
Vạn Thiên Thánh quét mắt nhìn phía dưới, không ít người đều lộ ra vẻ phẫn uất, ở trong lễ đại điển ông đã kiến nghị lui binh, để Thiên Nghệ thần tộc dùng tài nguyên mua mệnh, việc này đã khiến cho rất nhiều người không vừa lòng với ông.
Vạn Thiên Thánh than nhẹ trong lòng, bất quá ông cũng đã quen.
Tham chiến sẽ phải chết!
Câu nói này có rất nhiều người đang nói, nhưng chân chính hiểu thì chẳng được mấy ai.
Đại Hạ phủ mạnh mẽ sao?
Rất mạnh mẽ!
Thế nhưng mấy năm qua Đại Hạ phủ liên tục chinh chiến, nhập không đủ xuất, mỗi lần tác chiến thu hoạch cực ít, lấy chiến dưỡng chiến căn bản không làm được.
Đại Hạ phủ phải nuôi Long Võ vệ, Trấn Ma quân, Đại Hạ phủ quân, cùng với vô số tiền trợ cấp... Toàn bộ Đại Hạ phủ, người người dùng chết trận làm vinh!
Nhưng chết trên chiến trường, thứ họ mất là mạng sống, Đại Hạ phủ tổn thất là tiền tài.
Thật sự nhiều lắm!
Những năm qua, người chết trận cũng phải gần trăm vạn, đây chỉ là một mình Đại Hạ phủ, Hạ Long Võ lại là người yêu quý binh sĩ, người chết trận được trợ cấp rất nhiều, mỗi người mấy chục vạn An Bình tệ không nói, còn có đủ loại phúc lợi khác.
Chính vì vậy, Đại Hạ phủ trở thành người người hung hãn không sợ chết.
Không ít lão nhân, thậm chí nhiều kẻ trên chiến trường hung hãn vô cùng, căn bản không sợ tử vong.
Nhưng những người này rốt cuộc có hiểu hay không, Đại Hạ phủ đã đang vận dụng tài nguyên để lại từ thời kì Đại Hạ vương.
Hạ Long Võ tiền nhiệm nhiều năm như vậy, đã hao tổn toàn bộ vốn liếng trước kia!
Trong đầu Vạn Thiên Thánh lóe lên rất nhiều suy nghĩ, rất nhanh, khôi phục bình tĩnh, "Tội nhân? Vạn Thiên Thánh ta có tội hay không, chư vị còn không có quyền định đoạt! Huống chi... Ta chẳng qua là kiến nghị, đây là mệnh lệnh của Hạ Hầu gia."
"Hạ Hầu gia..."
Lão giả trên 80 tuổi kia biến sắc, tiếp đó lấy sức mắng to: "Hắn là đồ đầu heo! Ngoại trừ kiếm tiền, còn biết làm gì?"
"Khụ khụ khụ!" Vạn Thiên Thánh ngắt lời: "Vân lão, nói chuyện đừng có chỉ cây dâu mà mắng cây hòe..."
"Lão phu không chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, lão phu đang mắng trực tiếp!"
Lão giả cả giận quát: "Hắn ở trước mặt ta, lão phu cũng chỉ mũi hắn mà mắng!"
"Thương hội Hạ thị lũng đoạn toàn bộ tài nguyên tu luyện của Đại Hạ phủ, còn chưa đủ kiếm tiền sao mà Hạ đầu heo nhà hắn còn muốn tiếp tục moi móc từ trên Chư Thiên chiến trường? Ta kiến nghị nên chém hắn tế trời!"
Vốn hội nghị nghiêm túc bỗng nhiên có chút biến vị.
Phía dưới, có thế hệ thanh niên mở miệng: "Phủ trưởng, Hạ Hầu gia chấp chưởng Đại Hạ phủ, sẽ không bóc lột tiền lương tiền thưởng của chúng ta chứ?"
"Phủ trưởng, nếu không ngài kiến nghị Hạ Hầu gia một chút, đồ trong thương hội Hạ thị có thể chớ bán đắt như vậy được không, Đại Minh phủ bên kia rẻ hơn so với chúng ta nhiều."
"Phủ trưởng, Hạ Hầu gia tạm thay Phủ chủ bao lâu? Ít năm trước Phủ chủ đi Chư Thiên chiến trường, cũng là Hạ Hầu gia tạm thay, kết quả... đi nhà xí trong học phủ cũng bị thu phí, như này cũng quá mức rồi đi!"
"..."
Lực chú ý của quần chúng nhân dân trong thoáng chốc đã chuyển đến trên người Hạ Hầu gia.
Vạn Thiên Thánh âm thầm nhẹ nhàng thở ra, đây là chuyện tốt, Hạ Hầu gia... tác dụng dĩ nhiên chính là đến để đội nồi.
Đương nhiên, Hạ Hầu gia không có quá quắt như những người phía dưới miêu tả.
Đại Hạ phủ bên này nhập không đủ xuất, Hạ Long Võ mặc kệ, chỉ phụ trách tu luyện cùng chinh chiến, không có Hạ Hầu gia kiếm tiền, năm năm trước phủ khố đã trống rỗng rồi.
Theo Vạn Thiên Thánh, Hạ Hầu gia so với Hạ Long Võ càng thích hợp đảm nhiệm chức Phủ chủ hơn.
Đại Hạ phủ có thể sừng sững không ngã, Hạ Hầu gia mới là người có công lớn, dĩ nhiên, những sự tình này người ngoài tự nhiên không thể nào hiểu được.
Bọn hắn chỉ biết Hạ Hầu gia là cái máy hút tiền.
Nếu không phải cha hắn là Đại Hạ vương thì sớm đã bị người ta lén đánh chết trong hẻm nhỏ.
Không có ai quản những người này, Vạn Thiên Thánh qua loa vài câu, cấp tốc nói: "Hạ Hầu gia nếu đã tạm thay Phủ chủ, trong năm tất cả mọi người đều không dễ chịu, trước đó Hạ Hầu gia nói chuyện với ta, phủ khố không có tiền, cần phải tiết kiệm!"
"Cho nên, năm nay tân sinh nhập học giảm bớt đi 500 người. Mặt khác, nội bộ học phủ muốn bỏ bớt một số cơ cấu."
"Còn có một điểm then chốt, người từ 50 tuổi trở lên mà vẫn chưa cụ hiện ý chí, không đảm nhiệm chức vụ chấp giáo, từ nay về sau không được hưởng trợ cấp từ học phủ."
Lời sau cùng vừa nói ra, trong nháy mắt dẫn tới toàn bộ hội trường bùng nổ!
"Không thể!"
"Há có thể như thế!"
"Phủ trưởng, ngài là muốn phản bội toàn bộ học phủ sao?" Có lão nhân giận dữ hét: "Đại Hạ Văn Minh học phủ, học viên từ 50 tuổi trở lên chưa cụ hiện trọn vẹn hai vạn người, đảm nhiệm chấp giáo bất quá chỉ chừng năm trăm người, còn lại gần hai vạn người bị hủy bỏ trợ cấp, bọn hắn sinh hoạt thế nào?"
Ánh mắt Vạn Thiên Thánh lộ ra vẻ lạnh lùng, ngoan lệ không thể tả!
Đại Hạ Văn Minh học phủ này 50 năm qua, thực lực tiến triển rất lớn, cường giả nhiều như mây.
Nhưng không thể không nói, vấn đề nội bộ cũng bắt đầu xuất hiện rất nhiều.
Một đám học viên cũ không cụ hiện được đã sắp kéo sụp học phủ.
Ông biết phương án này sẽ bị phản đối, mấy vạn người, mỗi người một năm trợ cấp vượt qua con số 100 ngàn, chỉ riêng tiền trợ cấp liền phải chi ra một tỷ!
Đương nhiên, chút học viên cũ cùng học phủ ấy chung một nhịp thở.
Bọn hắn có người có hậu đại trong học phủ, có đồng học, sư trưởng trong học phủ, một khi hủy bỏ trợ cấp thì tất nhiên sẽ dẫn tới phát sinh sự kiện long trời lở đất.
Nhưng nói gì thì nói, bắt buộc phải tiết kiệm, đó là điều nhất định.
Ông không thể lại dễ dàng bỏ qua, khi Hạ Long Võ có mặt, kế hoạch của ông chậm chạp không được thông qua, chỉ bởi vì Hạ Long Võ cảm thấy những người này cũng bỏ ra rất nhiều vì Đại Hạ phủ, không thể làm lạnh lòng người.
Không lạnh lòng người... Không sớm thì muộn sẽ xảy ra chuyện.
Một Đại Hạ Văn Minh học phủ đã như thế, toàn bộ Đại Hạ phủ thì “chút chi tiêu này” sẽ biến thành con số khổng lồ!
Dù Hạ Hầu gia có thể kiếm tiền, cũng không có cách nào bổ khuyết thâm hụt.
Đau từng cơn chắc chắn phải trải qua, dù cho hôm nay bọn họ không hiểu cũng kệ, về sau hi vọng bọn họ có thể hiểu là được.
Đều là vì lợi ích chung, Vạn Thiên Thánh không bởi vì lời của bọn họ mà dao động, thanh âm mặc dù bình tĩnh lại đè lên tất cả mọi người, ông thản nhiên nói: "Đây là chính lệnh của Đại Hạ phủ, chư vị nếu không vừa lòng, đi tìm Hạ Hầu gia mà lý luận!"
"Trừ cái đó ra, kinh phí nghiên cứu cắt giảm ba thành! Một chút nghiên cứu vô dụng có thể trực tiếp từ bỏ. Xét duyệt viện bên kia phải gánh vác nhận trách nhiệm, đừng để nghiên cứu gì cũng đều lên đài, dùng tiền không ít mà lại không có kết quả gì!"
"Nghiên cứu tộc Hỏa Đồn gì đó... đã nghiên cứu bao nhiêu năm rồi? Chủng tộc pháo hôi trên Chư Thiên chiến trường, giết không có ngàn vạn cũng có trăm vạn, còn có cái gì đáng giá nghiên cứu? Đúng là càn rỡ! Có tinh lực này sao không đi nghiên cứu thứ khác?"
"Còn có, làm nghiên cứu, vậy chuyên tâm mà nghiên cứu! Đừng có nhớ nhung mấy thứ ngổn ngang không đâu!"
Dứt lời, Vạn Thiên Thánh không để đám người phản bác, lần nữa vứt xuống một quả bom, "Ta suy nghĩ một chút, đã thương lượng với Hạ Hầu gia, việc huấn luyện vạn tộc sẽ được mở ra một lần nữa!"
Lời này vừa nói ra, triệt để bao trùm lên bầu không khí trong phòng.
Giờ khắc này, dù cho vài vị cường giả nãy giờ một mực không lên tiếng cũng có người lạnh lùng nói: "Huấn luyện vạn tộc? Phủ trưởng, phương án này nhiều năm trước đã bị phủ quyết! Năm đó Phủ chủ tự mình đi Chư Thiên chiến trường hủy diệt vô số tộc, hiện tại còn lặp lại, thật sự ngài tưởng rằng Phủ chủ sẽ không xuất quan sao?"
Vạn Thiên Thánh bình tĩnh đáp: "Chư vị, không thu nhận vạn tộc, chẳng lẽ Vạn Tộc giáo không có gian tế trong học phủ chắc?"
"Thế cũng không giống nhau!"
Có người quát lạnh: "Vạn Tộc giáo là Vạn Tộc giáo, dù sao không phải bản thân vạn tộc! Thu nạp vạn tộc có ý nghĩa gì?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.