Tô Vũ thản nhiên gạt qua: "Ngươi chấp nhặt với hắn làm gì, có chút thời gian thì lo mà tu luyện đi."
"A Vũ, không thể nói như thế!" Trần Hạo xụ mặt xuống, không vui nói: "Ta chuẩn bị đơn đấu với hắn, dù sao tứ trọng và ngũ trọng khoảng cách không lớn, chờ ta tới tứ trọng, ta liền đi tìm hắn tính sổ, chỉ biết nói xấu sau lưng người khác! Nếu không phải ngươi không cho ta nói, ta đã muốn khoe việc ngươi giết Thiên Quân cho tên xấu xa đó sáng mắt ra!"
Trần Hạo càng nói lại càng tức giận, Khai Nguyên ngũ trọng thì làm sao?
Ghê gớm lắm à?
A Vũ còn giết hai tên Thiên Quân thất trọng kia kìa!
Trần Hạo đầy căm phẫn mắng vài câu, thấy Tô Vũ thật sự không thèm để ý, Trần Hạo nhịn không được nói tiếp, "Vết thương trên người ngươi một đống lớn, có phải gần đây đều lo đặc huấn không? Rốt cuộc ngươi đã đến Khai Nguyên ngũ trọng chưa?"
Hiện tại bề ngoài Tô Vũ chính xác là hoàn toàn không dễ nhìn, trên gương mặt còn có không ít vết máu.
Nghe Trần Hạo hỏi, Tô Vũ không khỏi phì cười, quyết định trêu chọc cậu ta: "Khai Nguyên ngũ trọng? Hạo Tử, tầm mắt ngươi có thể nhìn lên cao một chút được hay không?"
"Nghĩa là sao?" Trần Hạo hoang mang hỏi lại.
"Trời của Nam Nguyên... quá thấp!"
Đối với người bạn thân này, Tô Vũ vẫn muốn nói vài câu thật lòng, hắn thở dài một phen, đoạn bảo: "Nam Nguyên thành thật sự rất nhỏ, tầm mắt mọi người cũng quá thấp! Khai Nguyên... Khai Nguyên thì có tính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816510/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.