"Ta..." Tô Vũ chần chờ, mãi sau mới nói: "Ta... Không biết."
"Thật ra ngươi biết, thế nhưng ngươi nói không nên lời, ngươi có trí tuệ, hiểu rõ nên lựa chọn thế nào, tại chiến trường Chư Thiên, tiêu diệt một nhánh quân đoàn vạn người vạn tộc trọng yếu bao nhiêu, thậm chí ảnh hưởng đến cục bộ chiến cuộc."
Liễu Văn Ngạn nói khẽ: "Cái này chính là sự quyết đoán, cường giả Nhân tộc và các trí giả đều nên lựa chọn như vậy! Hi sinh 1000 người, tiêu diệt 1 vạn người, là để sau này chết ít người hơn, bởi vì quân đoàn vạn người này có thể tàn sát rất nhiều người của chúng ta sau đó. Như vậy có phải quá tàn khốc hay không?"
Tô Vũ yên lặng gật đầu, hắn không nghĩ tới vấn đề này, vừa rồi khi Liễu Văn Ngạn hỏi, hắn cảm thấy quá hiện thực, quá tàn khốc, quá vô tình.
"Tô Vũ, đây là chiến tranh!" Liễu Văn Ngạn ngẩng đầu nhìn hắn, "Nhớ kỹ, đây là chiến tranh! Liên quan đến sự tồn vong của nhân tộc, cho nên chúng ta nhất định phải quyết đoán, có lẽ ngươi sẽ nói, ngàn người kia vô tội? Đúng, họ vô tội, đó là chiến hữu của chúng ta, đồng bào của chúng ta, nhưng đây là... chiến tranh!"
"Ngay cả hôm nay, chúng ta đều biết rất có thể Vạn Tộc giáo sẽ tập kích Nam Nguyên học phủ, nhưng chúng ta cũng phải lựa chọn..."
"Hai ngày này ngoài thành rất hỗn loạn, mấy thôn trang bị tập kích, chết rất nhiều người, mấy trăm người!"
"Chúng ta mệt mỏi đối phó, lực lượng thành vệ quân phân tán, tiếp tục như vậy sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-toc-chi-kiep/1816474/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.