Chương trước
Chương sau
Trần Hạo hiếu kỳ ngước nhìn, nữ lão sư cười nói: "Loại thứ năm, quân đoàn tiền tuyến, kỳ thật tại Đại Hạ phủ cũng có một bộ phận đóng quân, đương nhiên rất khó gặp được, cũng phụ trách thu nạp tân binh."
"Loại thứ sáu, quân đoàn xuất ngũ, chắc mọi người đều biết, thật ra có rất nhiều người là lão binh xuất ngũ từ tiền tuyến hoặc là các cơ cấu lớn, đây cũng là một lực lượng vũ trang cường đại."
Nói đến đây, nữ lão sư hơi lưỡng lự, cuối cùng vẫn nói: "Kỳ thật còn có lực lượng thứ bảy!"
Mọi người nghi hoặc, còn nữa ư?
"Có, thứ bảy, đội hộ vệ các đại học phủ!"
"Chớ xem thường đội hộ vệ, nói ngay từ Nam Nguyên trung đẳng học phủ đây, chỉ là trung đẳng học phủ mà thôi, hẳn mọi người đều biết hộ vệ trường học, Hoàng trưởng phòng cũng là cường giả Thiên Quân cửu trọng."
"Mà đây chỉ là Nam Nguyên, tại Đại Hạ phủ, lực lượng đội hộ vệ rất mạnh mẽ, Vạn Thạch, thậm chí Đằng Không cảnh cũng không hiếm thấy, còn có một vài chấp giáo và học viên Chiến Tranh học phủ, kỳ thật lực lượng học phủ cực kỳ cường đại, thậm chí còn hơn cả lực lượng quân phủ, chỉ không bằng Long Võ vệ mà thôi."
Nữ lão sư nói đơn giản vài câu, mọi người hiểu rõ, quả thật bọn hắn đã sơ sót điểm này.
"Cho nên hôm nay ta muốn nói với mọi người, dù không thi đậu học phủ, cũng không cần lo lắng tương lai, có rất nhiều con đường tiếp xúc lực lượng siêu phàm, thế nhưng..."
"Nguy hiểm và kỳ ngộ cùng tồn tại!"
"Học tập không bằng người khác, tu luyện không bằng người khác, vậy ngươi muốn trở nên nổi bật, thì cần trả cái giá càng lớn hơn, ví như... Sinh mệnh!"
Lão sư nghiêm túc dặn dò: "Học viên muốn đi còn đường siêu phàm này, học viên thi không đậu Chiến Tranh học phủ, có thể cân nhắc tòng quân. Tiền tuyến nguy hiểm nhất, thế nhưng cơ hội lớn nhất. Thứ hai là phủ quân, chắc chắn mọi người không vào được Long Võ vệ, hằng năm phủ quân đều sẽ chiêu binh, so ra mà nói an toàn hơn tiền tuyến rất nhiều."
"Ngoại trừ phủ quân, kỳ thật Tập Phong đường cũng mở một học phủ, học phủ Tập Phong, thế nhưng không hề nổi danh, mà học phủ Tập Phong vẫn còn khá đơn sơ, rất có thể khi ngươi vừa đột phá Thiên Quân cảnh là đã được tốt nghiệp, trao quyền đến các thành thực tập, xem như sớm tiến hành thực chiến."
"..."
Lão sư nói rất nhiều, chủ yếu nói về tòng quân.
Đến cuối cùng, nữ lão sư đổi đề tài: "Nếu mọi người không thi đậu Chiến Tranh học phủ, còn lo lắng phủ quân cạnh tranh áp lực lớn, hoàn toàn có thể đến thành vệ quân thử một chút, sát hạch thành vệ quân tương đối đơn giản, cơ cấu bồi dưỡng cũng hoàn thiện."
"Mặc dù Nam Nguyên thành không lớn, nhưng thực lực thành vệ quân cũng không yếu, hiện tại mọi người muốn chạy hướng Đại Hạ phủ như ong vỡ tổ, nhưng Đại Hạ phủ cách Nam Nguyên hơn nghìn dặm, cách nhà quá xa, vì sao không đến thành vệ quân ngay gần đây thử một lần?"
"Bây giờ Thiên phu trưởng của thành vệ quân là cường giả Vạn Thạch cửu trọng, hắn cực kỳ trọng thị quân dự bị của thành vệ quân, thường xuyên đích thân chỉ bảo tân binh, có hạt giống tốt lại càng phá lệ bồi dưỡng, thành chủ đại nhân cũng rất coi trọng thành vệ quân..."
"..."
Nghe vậy, ngoại trừ số ít, đa số mọi người đều hiểu, vị này đến đây làm thuyết khách.
Mọi người cũng không thèm để ý, quen là tốt rồi.
Sắp tốt nghiệp, các nơi đều cần mở rộng lực lượng dự bị, tuy Nam Nguyên thành nhỏ, nhưng thành chủ cũng muốn đào tạo thành vệ quân thành quân tinh nhuệ.
Nhà ven hồ hưởng trước ánh trăng, quả thật hằng năm có không ít người Nam Nguyên thành đến nương tựa thành vệ quân.
Dù học viên Nam Nguyên trung đẳng học phủ không thi đậu Chiến Tranh học phủ, có vài học viên Khai Nguyên tam trọng thiên phú không tệ, chỉ cần được bồi dưỡng, không phải là không có hi vọng đến Vạn Thạch cảnh.
"Mọi người suy nghĩ thật kỹ, không cần vội vã ra quyết định..."
Nữ lão sư không để ý phía dưới hò hét ầm ĩ, nói một hồi, mặc cho mọi người tự do thảo luận, rồi nàng đi đến chỗ mấy người Tô Vũ.
Không phải nàng nhắm đến Tô Vũ, mà là Trần Hạo.
"Trần Hạo, ngươi đến Khai Nguyên tam trọng, mặc dù có hi vọng thi đậu Chiến Tranh học phủ, nhưng cơ hội rất nhỏ, nếu sát hạch không qua, hãy tính chuyện trở thành một thành vệ quân, phụ thân ngươi cũng công tác tại Nam Nguyên, tân binh thành vệ quân một tháng có thể về nhà ba ngày, đây là chế độ rất tốt..."
Vẻ mặt Trần Hạo cầu xin, sao lại nói vậy, ta có thể thi đậu mà.
Ta không muốn làm thành vệ quân!
Vì sao không khuyên Tô Vũ đi?
Đúng là xem thường người khác!
Nữ lão sư thấy vẻ mặt hắn, không khỏi cười hỏi: "Thế nào, chướng mắt thành vệ quân ư?"
"Không phải... chỉ là vẫn muốn thử xem, thi không đậu rồi nói sau."
Trần Hạo vô cùng uể oải, nếu thật sự thi không đậu rồi tính.
Nữ lão sư cũng không thèm để ý, nhanh chóng chuyển qua Tô Vũ: "Tô Vũ, ngươi là người kế tục Văn Minh học phủ, Liễu chấp giáo đã dặn trước rồi, vốn không nên khuyên ngươi, nhưng, ta muốn nói là nhỡ đâu ngươi không muốn đi, thật ra cũng có thể suy tính phương án này một chút."
"Thành chủ đại nhân ngày càng coi trọng thành vệ quân, ngươi lại là hạt giống tốt, đến thành vệ quân rồi sẽ không để ngươi làm tạp vụ, phủ thành chủ có bộ phận cơ yếu, ngươi có thể đến đó thực tập, đây cũng là cơ hội khó kiếm."
Tô Vũ suy nghĩ một chút rồi đáp: "Cơ hội để thành vệ quân đến chiến trường Chư Thiên là bao nhiêu?"
"Rất ít."
Lão sư lo lắng cho hắn, cấp tốc trả lời một câu.
Tô Vũ gật đầu, cười bảo: "Ta biết rồi, tạ ơn lão sư, ta sẽ cân nhắc."
Cân nhắc chính là từ chối, nói đùa à, ta không đi đâu.
Nếu là trước kia, vậy thì khó nói.
Nếu lão cha ở nhà, nếu Nam Nguyên thành thật sự có điều kiện tốt hơn, không phải là không thể ở lại Nam Nguyên.
Hắn biết bộ phận cơ yếu, đây là cơ cấu tương đối quan trọng của Nam Nguyên, hết sức an toàn, đãi ngộ cũng rất tốt.
Nhưng hiện tại lão cha đi rồi, mình ở lại Nam Nguyên làm gì.
Huống chi ở lại Nam Nguyên có thể lấy được tinh huyết mình cần sao?
Nghĩ đến tinh huyết, Tô Vũ nghĩ đến một vấn đề, bỗng nhiên nói: "Lão sư, ngài thấy Chiến Tranh học phủ nhiều tinh huyết, hay Văn Minh học phủ nhiều hơn?"
Nữ lão sư sửng sốt một chút, nhanh chóng mở miệng đáp: "Đương nhiên là Chiến Tranh học phủ..."
"Ý của ta là chủng loại, Văn Minh học phủ làm nghiên cứu, có phải chủng loại tinh huyết nhiều hơn Chiến Tranh học phủ hay không?"
"Cái này... chắc là thế đi?"
Lão sư không quá chắc chắn, quả thật nàng không biết, nhưng vẫn nói: "Luận chủng loại, hẳn là Văn Minh học phủ nhiều hơn, tối thiểu là hàng mẫu nhiều hơn so với Chiến Tranh học phủ, một vài tinh huyết thu được từ chiến trường Chư Thiên tịch mà không dùng được, đều sẽ cung cấp cho Văn Minh học phủ, Chiến Tranh học phủ thì có số lượng nhiều hơn một chút, ví như một vài tinh huyết trợ giúp tu luyện, chắc chắn số lượng nhiều đến không cách nào tưởng tượng."
Tô Vũ khẽ gật đầu, lúc trước hắn cũng từng nghĩ đến rồi, nhưng không xác định, hiện tại lão sư nói như vậy, hắn cũng chắc chắn hơn.
Số lượng quan trọng, nhưng chủng loại càng quan trọng hơn.
Chủng loại không nhiều, sao mình có thể tiếp tục mở thêm giao diện.
Ngôn ngữ không biết, mở ra cũng xem không hiểu, chẳng lẽ mình phải đến hỏi người khác?
"Vậy thì... Ta vẫn sẽ ghi danh Văn Minh học phủ!"
Tô Vũ đang nghĩ ngợi, ngoài cửa có người hô: "Tô Vũ, đến chỗ chấp giáo một chuyến, Liễu chấp giáo tìm ngươi."
"Biết rồi!"
Tô Vũ lên tiếng, lên tiếng chào lão sư, nhanh chóng chạy đến chỗ chấp giáo.
...
Đến nơi, ở đó không chỉ có mình Tô Vũ.
Tô Vũ thấy vài người quen, không tính là thân nhưng đều biết tên.
Có thiên tài Khai Nguyên tứ trọng, cũng có thiên tài nắm giữ nhiều môn Vạn Tộc ngữ.
Lưu Nguyệt cũng đang ở đây..
Mà chấp giáo cũng không chỉ có một mình Liễu Văn Ngạn, có phủ trưởng, ngoài ra còn có vài vị chấp giáo Thiên Quân cửu trọng, thực lực đều đứng đỉnh tại Nam Nguyên trung đẳng học phủ.
Tô Vũ tới nơi, sau đó còn có thêm vài vị học viên khác tới.
Qua bảy tám phút, đại khái là người đến đông đủ, phủ trưởng mới lên tiếng: "25 người các ngươi là hi vọng của Nam Nguyên trung đẳng học phủ chúng ta năm nay, không đăng kí Văn Minh học phủ thì cũng là Chiến Tranh học phủ, hằng năm học phủ nghiên cứu khoa học bên kia tuyển rất ít người bên chúng ta."
Phủ trưởng là vũ phu, Liễu Văn Ngạn là văn nhân, nhưng giờ phút này vị văn nhân kia bỗng nhiên ngắt lời: "Đừng nói nhảm nhiều như vậy, đi thẳng vào vấn đề đi, không có thời gian để lãng phí đâu!"
Phủ trưởng xấu hổ, lão già này, không thấy các học viên đều đang nghe à?
Khinh người quá đáng, thật muốn đánh gãy chân lão gia hỏa ấy.
Mấy vị chấp giáo khác cười trộm, phủ trưởng trừng mắt, trong nháy mắt mọi người an tĩnh lại.
Lúc này phủ trưởng mới nói thẳng: "Gần đây Đại Hạ phủ không an toàn, Vạn Tộc giáo nhảy nhót khắp nơi, mặc dù không gây nên chuyện gì, nhưng Nam Nguyên chỉ là thành nhỏ, không có đủ lực lượng trấn thủ."
"Cho nên học phủ có ý định để đám các ngươi sớm đi Đại Hạ phủ, bên kia an toàn hơn một chút."
"Mặt khác thành nhỏ đã từng xảy ra chuyện thiên tài bị tập kích, Vạn Tộc giáo đang gây hỗn loạn..."
Tô Vũ không lên tiếng, trong đám người có người vội vàng nói: "Đi Đại Hạ phủ... vậy cuộc thi sát hạch..."
"Đi Đại Hạ phủ sát hạch cũng vậy, mà hi vọng còn lớn hơn ở Nam Nguyên, Đại Hạ phủ có nhiều danh ngạch hơn một chút, xem như các ngươi được học phủ đề cử đặc biệt, đến Đại Hạ phủ chờ sát hạch là được."
"Vậy phải mất bao lâu?" Một nữ sinh thắc mắc: "Sát hạch còn hơn hai tháng, chẳng lẽ chúng ta cứ đợi mãi ở Đại Hạ phủ?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.