Biên tập: Mộc Phi Tuyết
Beta: Ác Ma
Một đêm vui vẻ, mãi đến khi phía đông hiện ra một vệt ngân bạch sắc, hai người mới kết thúc màn ân ái, nghỉ ngơi, ôm nhau ngủ.
Mặt trời lên cao, Mạnh Vân Khanh tỉnh lại trước, cúi đầu ngắm người trong ngực. Vương gia hiển nhiên mệt muốn chết rồi, hô hấp đều đặn mà yên giấc, lúc y ngủ say nhìn có chút trẻ con, Mạnh Vân Khanh không khỏi tâm động, hôn một cái lên chóp mũi của y.
Mặc dù rất hưởng thụ bầu không khí ngọt ngào này bất quá trải qua một đêm vất vả như vậy, bụng hắn đã sớm kháng nghị. Hắn có thể tự mình nhẫn nhưng không thể để Vương gia vừa tỉnh lại liền chịu đói. Mạnh Vân Khanh thu hồi cánh tay đang làm gối đầu cho Lưu Giản, rón rén xuống giường, mặc quần áo đi chuẩn bị đồ ăn.
Cũng may, trước đó hắn có sai người chuẩn bị một ít đồ ăn tại nhà bếp. Kĩ năng vào bếp của học sĩ đại nhân không được tốt lắm, đơn giản làm chút cháo, một đĩa dưa cải rồi hấp lại mấy cái màn thầu có sẵn.
Làm xong tất cả, hắn về phòng, đánh thức Vương gia dậy, vừa mở cửa phòng đã thấy đối phương lộ ra thân thể với đường nét khoẻ khoắn, quay lưng về phía cửa, dùng khăn lau đi chất lỏng trên người, không ngờ thứ chất lỏng kia lau thế nào cũng không sạch…
Mạnh Vân Khanh không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, đi tới, kéo Vương gia qua, tiếp nhận chiếc khăn, ôn nhu nói: “Ta tới giúp ngươi.”
“A? Ngươi… Ngươi khi nào tới…” Lưu Giản bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tinh/72814/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.