"Không phải con bé kia yêu mày đến điên luôn rồi sao? Bán nó đi là có tiền ngay ấy mà. Mày yên tâm, chỉ cần giao người cho ba, ba sẽ có cách để bán nó."
Lâm Đào đứng phía sau Du Vãn Tinh cười điên cuồng, "Nếu không mày đi theo ba đi, ba làm ăn buôn bán cùng với mấy người anh em, đầu óc mày thông minh như này, chắc chắn sẽ có đất dụng võ."
Trong lòng Du Vãn Tinh hiểu rõ.
Cái làm ăn buôn bán trong miệng ông ta chính là làm những hành vi kinh doanh trái pháp luật.
Nhưng anh vẫn đi theo ông ta.
Anh không muốn Lâm Đào nảy ra ý xấu gì với Hà Tri Chu.
Anh cũng từng nghĩ...... Sẽ có một lúc nào đó, mình tìm một cơ hội rồi hoàn toàn thoát khỏi ông ta.
Nửa năm sau đó, cuộc sống của Du Vãn Tinh cứ như là địa ngục vậy.
Ban ngày thì đi làm, ban đêm thì chạy đây chạy đó theo Lâm Đào.
Anh tới những góc tối âm u trong thành phố, đi vào vô số sòng bạc, đi vào những chỗ bán hàng đa cấp trái pháp luật, buôn bán người trái phép......
Du Vãn Tinh âm thầm thu thập chứng cứ, sau đó báo cảnh sát, nhốt Lâm Đào vào tù.
Khi bị cảnh sát giải đi, Lâm Đào cố gắng quay đầu lại, nhỏ giọng gọi anh: "Con trai."
Lúc ấy, Du Vãn Tình còn ngây thơ cho rằng mình đã thoát khỏi ông ta rồi.
Anh muốn quay trở lại, thăm Hà Tri Chu. Nhưng vừa mở điện thoại ra thì anh thấy được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tinh-xao-khac-luc-a-hoa-diem/2635701/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.