Bằng chứng? Hiểu lầm?
Oan uổng người tốt?
Nhìn Văn Trọng Nhiên mặt đầy phẫn nộ kêu oan, mọi người trong lòng cười lạnh, vẻ mặt càng thêm lạnh lùng.
Văn Hành Liệt thân là tộc trưởng càng lười nói thêm lời nào, vung tay lên.
Trong từ đường tổ tiên, cấm trận oanh minh.
Văn Đình Hầu, Văn Giác Viễn cùng một đám lão tiền bối đồng loạt ra tay, dễ dàng giết chết Văn Trọng Nhiên.
Từ đầu đến cuối, không nghe Văn Trọng Nhiên biện giải, không nghe lão cầu xin tha thứ cũng không đưa ra bằng chứng gì.
Cứ thế dứt khoát giết chết!
"Cũng may, không tốn thời gian võ mồm."
Đứng ở một góc, Lục Dạ cảm thấy trong lòng thoải mái hơn nhiều.
Văn Trọng Nhiên phải chết!
Chỉ khi người này chết mới có thể thực sự thấy được Lan Lăng Văn thị có thật lòng cảm kích mình hay không.
Theo một ý nghĩa nào đó giết chết Văn Trọng Nhiên chưa hẳn không phải là sự báo đáp của Lan Lăng Văn thị dành cho Lục Dạ.
Nếu ngay cả việc này cũng không làm được thì sự cảm kích của họ, biết nói từ đâu?
Máu tươi vương vãi trên mặt đất, đỏ tươi chói mắt.
Những nhân vật lớn đi theo Văn Trọng Nhiên đều kinh hãi biến sắc, đồng loạt quỳ xuống đất, sám hối nhận lỗi.
"Lý đạo hữu, ngài quyết định đi!"
Ánh mắt Văn Hành Liệt nhìn về phía Lục Dạ.
Lục Dạ lắc đầu nói: "Ta dù sao cũng là người ngoài không tiện nhúng tay, chư vị tự mình quyết định là được."
Văn Hành Liệt gật đầu: "Chúng ta nhất định sẽ không để đạo hữu thất vọng!"
...
Hôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tien-trieu-bai-c/5178597/chuong-840.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.