Người của Lan Lăng Văn thị đến nhanh vậy sao? Lục Dạ ngẩn ra.
Ngay sau đó, hắn nhận ra mình đã sai.
Trong đám độn quang đang gầm rú lao tới kia có một khuôn mặt quen thuộc.
Rõ ràng là lão già áo bào đen vừa nãy có "cách quỳ" vô cùng dứt khoát.
"Lão già này, ở phương diện làm người ta thất vọng quả thực chưa bao giờ khiến ai thất vọng."
Lục Dạ thầm cười nhạt trong lòng.
Một kẻ vì mạng sống mà có thể dứt khoát quỳ gối cúi đầu trước kẻ thù có lẽ sẽ sống rất lâu nhưng tuyệt đối không có chút phong cốt nào.
"Hai tên Bão Chân cảnh, bốn tên Ngũ Uẩn cảnh, sáu tên Huyền Nguyên cảnh..."
Lý Ngự khẽ nói: "Đội hình này thật dọa người."
Tuy nói vậy nhưng vẻ mặt hắn không hề có chút sợ hãi nào.
Lục Dạ không nhịn được hỏi: "Ngươi đối phó được không?"
"Ta đương nhiên không được."
Lý Ngự nói như lẽ đương nhiên: "Nhưng ngươi được mà."
Lục Dạ: "..."
Trong lúc nói chuyện, đoàn mười hai tu đạo giả kia đã lao tới nơi.
"Bằng hữu, chúng ta lại gặp nhau rồi."
Lão già áo bào đen cười chào hỏi Lục Dạ.
Nói rồi, lão giới thiệu với một nam tử áo bào trắng bên cạnh: "Đại nhân, kẻ giết hại nhóm huynh đệ của ta chính là thiếu niên mặc áo đen kia!"
Nam tử áo bào trắng mặt mũi tuấn tú, tu vi Ngũ Uẩn cảnh, hai tay chắp sau lưng, dáng vẻ kiêu ngạo, đứng ở vị trí đầu tiên.
Hai bên hắn là một nam một nữ đều là đại tu sĩ Bão Chân cảnh.
Các tu đạo giả khác thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tien-trieu-bai-c/5061901/chuong-814.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.