Lục Dạ câm nín.
Mấy lão gia hỏa này thật sự coi mình là thần tiên "sinh ra đã biết, lại không gì không biết" rồi sao? Tuy nhiên, cuối cùng Lục Dạ vẫn gật đầu: "Vậy để ta thử xem."
Hắn đứng dậy đi đến trước ngọc án, cầm lấy ngọc giản ghi chép «Hạo Khí Thanh Vân Quyết», suy tư hồi lâu, liền dùng thần thức làm bút, thêm vào trong môn truyền thừa này một vài đoạn bí văn tu luyện.
Làm xong tất cả, Lục Dạ đang chuẩn bị đưa ngọc giản cho Chiêm Thanh Thạch.
"Vẫn là để ta xem trước đi."
Lão viện trưởng Giản Thanh Phong lại rất vô sỉ mà giật lấy ngọc giản đầu tiên.
Một lát sau, ông ta chau mày, mặt đầy kinh ngạc và nghi hoặc, dường như gặp phải một nan đề.
Mãi một lúc lâu sau, Giản Thanh Phong mới đưa ra quyết đoán, giơ tay phải lên, năm ngón tay hư không nâng đỡ.
Ong!
Trên người Giản Thanh Phong, một luồng hạo nhiên khí lẫm liệt như gió chợt bùng lên.
Mà trong lòng bàn tay ông ta, một đại đạo kỳ quan không thể tưởng tượng nổi hiện ra.
Chỉ thấy một quầng thần quang tựa như thanh vân (mây xanh) xuất hiện trong lòng bàn tay, thanh vân cuồn cuộn, lôi đình đan xen, diễn hóa ra từng luồng tử sắc yên hà (ráng mây màu tím) lộng lẫy.
"Hạo khí nhập đan hải, thanh vân thác tử yên!"
Các đại nhân vật đều kinh ngạc, tâm thần chấn động.
"Nan đề này... thật sự đã bị một thiếu niên Hoàng Đình cảnh phá giải?"
Giáo tập Chiêm Thanh Thạch ngây dại tại chỗ.
Ngay cả ánh mắt của Giản Thanh Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tien-trieu-bai-c/4656008/chuong-664.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.