Tiếng nói còn đang vang vọng, Kim Lưu Phong đã bước ra một bước, chuẩn bị ra tay.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng cười lạnh bỗng vang lên:
“Kim Lưu Phong, ngươi nếu không phục, có thể đi tìm tộc huynh Đạm Đài Huyền của ta mà đối chiến, cần gì phải lấy lớn hiếp nhỏ, đi bắt nạt một tiểu bối Hoàng Đình cảnh?”
Cùng với tiếng nói, một đám người từ xa bay tới.
Rõ ràng là đội ngũ của Đạm Đài thị.
Người dẫn đầu chính là Đạm Đài Không.
Đối mặt với cảnh tượng đột ngột này, không chỉ Kim Lưu Phong nhíu mày.
Sao tên nam nhân khó ưa này lại tới đây? Trong lòng Nọa Nọa cô nương cũng dâng lên một cảm giác chán ghét.
Lục Dạ cười cười, nhìn ra được tâm tư của Đạm Đài Không, không phải muốn giúp mình, mà là muốn thể hiện cho Nọa Nọa cô nương xem.
“Ngươi là đệ tử của Đạm Đài thị?”
Ánh mắt Kim Lưu Phong nhìn sang.
Đạm Đài Không thản nhiên nói: “Không sai!”
Trong mắt Kim Lưu Phong loé lên tia sáng lạnh lẽo. “Nếu ngươi đã muốn thay người khác ra mặt, có dám cùng ta quyết một trận cao thấp không?”
Đạm Đài Không nhíu mày.
Trong lòng hắn hiểu rõ, nếu mình ra tay, cũng chưa chắc là đối thủ của Kim Lưu Phong.
Nhưng nếu cứ thế mà sợ sệt, thì còn ra thể thống gì nữa?
Nọa Nọa cô nương sẽ nhìn mình như thế nào?
Đúng lúc này, Lục Dạ bỗng thở dài: “Đạm Đài công tử, hay là thôi đi, lỡ như tên Kim Lưu Phong này đánh huynh bị thương, trong lòng chúng ta sẽ áy náy lắm.”
Ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tien-trieu-bai-c/4655978/chuong-634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.