Thời gian này Long Phi Dạ rất ít khi về phủ, Hàn Vân Tịch thấy ngạc nhiên khi nhìn thấy Long Phi Dạ đi vào.
Mục Thanh Vũ vừa căng thẳng lại vừa mừng rỡ, không ngờ hôm nay có thể gặp trực tiếp Tần Vương.
Mặc dù hắn lại nhờ đến Hàn Vân Tịch giúp đỡ, rất áy náy, nhưng hắn vẫn không giấu được sự vui mừng, Tần Vương điện hạ đến thật là đúng lúc.
Hắn vội vàng một gối quỳ xuống hành lễ: "Mạt tướng tham kiến Tần Vương điện hạ!"
Long Phi Dạ liếc mắt: "Bình thân."
Mặc dù Long Phi Dạ trước sau đều rất lạnh lùng, nhưng Hàn Vân Tịch ngầm quan sát lại cảm thấy như hôm nay chàng có điều gì đó, tâm trạng không được tốt cho lắm.
Hàn Vân Tịch đang đắn đo xem làm thế nào để mở lời giúp cho Mục Thanh Vũ thì không ngờ Long Phi Dạ liền lạnh lùng ngồi xuống ghế và hỏi: "Các ngươi còn việc gì không?"
Câu này nói ra làm cho Hàn Vân Tịch và Mục Thanh Vũ đều cảm thấy lúng túng, Long Phi Dạ ngồi ổn định trên ghế, người hỏi câu này có khác gì là câu lệnh đuổi khách chứ?
Với sự thông minh của Long Phi Dạ nhất định người đoán được mục đích đến của Mục Thanh Vũ, nhưng với thái độ này của người, khác gì là sự cự tuyệt.
Hàn Vân Tịch vốn do dự không biết mở lời như thế nào, thì đến giờ càng khó để mà nói.
Đương nhiên, Mục Thanh Vũ cũng không phải loại đần độn gì, nhưng vì trước mặt Tần Vương phi mà Tần Vương cũng có thái độ thế này, thì liệu tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256559/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.