Hàn Vân Tịch cật lực ho, nhưng vẫn là không khá hơn, Long Phi Dạ vội đập phía sau lưng nàng, nhưng không dám dùng sức.
Dưới tình thế cấp bách, nghe Triệu ma ma nhắc nhở như vậy, bàn tay của hắn thật sự kéo ra trước người nàng, nhẹ nhàng vuốt xuống.
Từng chút, vuốt ở trước ngực, trong lúc lơ đãng đầu ngón tay nhẹ nhàng lướt qua phần nhô cao trước ngực Hàn Vân Tịch, trong chốc lát, Hàn Vân Tịch chỉ cảm thấy một dòng điện từ ngực lan ra toàn thân, có loại cảm giác tê dại không nói ra được.
Nàng hít một ngụm khí lạnh, khí tức lập tức thông thuận.
Nàng mím chặt môi, toàn thân cứng ngắc, ho cũng không dám ho, vốn là nghẹn đỏ mặt nhỏ lúc này đỏ đến có thể thiêu đốt ra lửa rồi.
Nàng muốn đẩy tay hắn ra, nhưng lại cứng ngắc đến nỗi ngay cả tay cũng không kiểm soát được.
Long Phi Dạ sốt ruột, cũng không biết mình đang làm gì, hắn vẫn như cũ vuốt một chút một chút từ trên hướng xuống, lại một lần sơ ý lơ đãng.
Cơ thể Hàn Vân nhịn không được rung lên, lần này Long Phi Dạ mới phát hiện sự khác thường của nàng, cho là nàng bị làm sao, vội vã dừng tay.
“Hàn Vân Tịch, nàng sao thế?” Hắn gấp giọng, lông mày tuấn lãng cau lên phảng phất vuốt mãi mãi cũng không bằng được.
Đừng nói Hàn Vân Tịch, đến Triệu ma ma cũng chưa từng thấy Long Phi Dạ lo lắng như vậy bao giờ.
“Ta... ta...”
Hàn Vân Tịch lỗ tai nóng rực như sắp cháy: “Ta... không có... không sao.”
Ngoại trừ nói không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256545/chuong-320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.