Mộc Linh Nhi bị Long Phi Dạ nhốt trong một căn phòng tối.
Cái gọi là căn phòng tối, chính là căn phòng tối hoàn toàn bịt kín, không nhìn thấy ánh nắng cũng không có ánh đèn, chỉ có một ô cửa hình vuông để đưa đồ ăn vào.
Bị nhốt trong căn phòng tối một ngày đã là chuyện đáng sợ lắm rồi, mà Mộc Linh Nhi đã bị nhốt một tháng.
Long Phi Dạ là loại người tàn nhẫn, nhốt Mộc Linh Nhi ở đây thì thôi đi, còn yêu cầu người đưa đồ ăn không được nói chuyện với nàng ta, việc này đối với một cô nương thích náo nhiệt mà nói chính là sự giày vò đáng sợ nhất.
Một tháng bị ngăn cách hoàn toàn với thế giới bên ngoài, đủ khiến người ta bí bách đến bờ vực sụp đổ.
Đến nay đã không biết bao lần Mộc Linh Nhi kêu gào như kẻ điên, đáng tiếc, lần nào cũng chẳng có ai để ý đến nàng ta.
Trong một tháng này, chuyện duy nhất Mộc Linh Nhi làm chính là nghe tiếng bước chân.
Lúc này, còn chưa tới giờ đưa cơm, tiếng bước chân đã truyền đến rồi.
Nàng ta ngạc nhiên vọt tới cửa sổ đưa cơm: “Ai? Là ai tới?”
Vừa dứt lời, tiếng bước chân cũng dừng lại, Mộc Linh Nhi vội vàng kêu to: “Ai ở đó? Ra đi!”
“Nói chuyện đi! Câm rồi sao?”
“Các ngươi rốt cuộc muốn làm gì, các ngươi nói một câu đi!”
“Long Phi Dạ, muốn đánh muốn giết tùy ngươi, cho ta chết vui vẻ, Mộc Linh Nhi ta không sợ!”
"Chính là ta đẩy Hàn Vân Tịch ra, sao nào? Có bản lĩnh đừng có nhốt ta, các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-tich-truyen-thien-tai-tieu-doc-phi/1256523/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.